Cô gái 19 tu-ổi nói thẳng: “Anh mà bỏ vợ, em b;/ỏ họ–c luôn để cưới” – chàng trai nghe như rót mật vào tai liền về b–ỏ vợ gấp

Hình ảnh
Anh  Minh , 33 tuổi, làm thợ cơ khí ở khu công nghiệp, lấy vợ sớm, có một cô con gái 5 tuổi. Cuộc sống tuy không giàu, nhưng vợ anh — chị  Thảo  — là người chịu thương chịu khó, sáng đi bán bún, chiều lại tất tả đón con. Chỉ có điều, những năm gần đây, giữa họ ít khi còn chuyện trò, những bữa cơm cũng nhạt dần, lạnh như thép nguội. Một tối sau ca làm, bạn rủ Minh ra quán hát “ Phố Khuya ” cho khuây khỏa. Đêm ấy, anh gặp  Linh , cô gái 19 tuổi, trẻ trung, trong sáng, nói chuyện dễ thương. Linh không giống những cô gái quán khác — ít cười gợi, hay hỏi chuyện học hành, còn kể anh nghe về ước mơ mở tiệm tóc nhỏ để “sống đàng hoàng”. Hôm anh than chuyện vợ chồng lạnh nhạt, Linh cười nhẹ, mắt rưng rưng: “Nếu là em, em sẽ không để chồng em phải đi hát tìm vui đâu anh. Anh mà bỏ vợ, em bỏ học luôn để cưới anh liền.” Lời nói ngọt như rót mật. Anh Minh về nhà, cứ nghe mãi câu ấy trong đầu. Đêm đó, anh nằm bên vợ mà quay lưng, lòng chỉ thấy hình bóng cô gái 19 tuổi với giọng nó...

Em cho con ngủ xong quay ra còn mỗi bát canh lõng bõng, mẹ chồng bảo: “Chất ở phần nước, múc ra mà húp”, em nói câu khiến mẹ chồng tím mặt

 

Người ta bảo miếng ăn là miếng nhục, em đây trước nay không quá quan trọng chuyện ăn uống, vậy nhưng nhà chồng thật sự quá quắt, đến mức không thể chấp nhận được nữa.

Em cho con ngủ xong quay ra còn mỗi bát canh lõng bõng, mẹ chồng bảo: Chất ở phần nướcEm xui cái lấy phải nhà chồng vô duyên từ ông bà trở xuống. Mẹ chồng em gần 60 nhưng bà ăn khỏe lắm, ngày bà có thể ăn vặt liên mồm, hết hoa quả đến đồ ăn mặn ngọt đều chén tất.

Mẹ như thế nên hai đứa em chồng cũng vậy, ngồi vào mâm là gắp lia lịa, không để ý xem người khác đã được miếng nào chưa. Hồi em mới về làm dâu còn ý tứ mà, ngồi đầu nồi, chưa kịp và miếng cơm thì đã có người chìa bát ra xin tiếp rồi. Cứ bưng bát lên chưa kịp gắp gì thì lại xơi tiếp cho cả nhà, vòng quanh tí là hết bữa.

Em nói ý tứ với chồng thì anh bảo:

“Cả nhà ăn vậy quen rồi em ạ”.Phải công nhận là nhà chồng ăn khỏe, có 6 người lớn mà tháng hết gần 40kg gạo. Lúc mới về em không biết nên cắm ít cơm, đến bữa xơi mới được 2 lượt đã hết nên ai cũng kêu đói, không no bụng.

Mà mẹ chồng với hai đứa em thì lười chảy thây ra, cứ đến bữa là đẩy cho con dâu nấu nướng. Nhà toàn người ăn khỏe nên nấu có ít đâu, bừa nào mâm cũng đầy ắp, không cần quá cầu kì nhưng phải có hai món mặn, hai đĩa rau to ú hụ và một bát tô canh là ít nhất, chưa kể dưa cà, muối lạc linh tinh. Thế mà đến lúc dọn mâm ít khi thừa cọng rau nào lắm.

Cũng vì vậy nên đến lúc em đẻ mới khổ sở, bà ngoại lên chăm được nửa tháng thì còn được ăn cháo chân giò. Khi bà về mẹ chồng bắt em ăn cơm giống mọi người, đến bữa bế con xuống ngồi mâm chứ không được ăn riêng đâu.

Thành ra em phải ngồi khoanh chân đặt con ở đùi rồi ăn cơm. Chồng em thì vô tâm chẳng khác gì bố mẹ anh, vợ một tay bế con một tay cầm đũa nhưng chưa bao giờ anh gắp cho một miếng đồ ăn nào. Hôm trước em đang bế con ăn cơm thì thằng bé ngủ nên bảo đặt vào giường cho nó ngon giấc. Thằng bé cứ ngọ nguậy nên em nằm với nó một lúc mới ra ăn cơm.

Cả nhà chồng ăn xong hết mỗi người ngồi một góc rồi. Mẹ chồng vẫn cố gặm nốt cái chân gà. Em thấy trong mâm còn mỗi bát canh lõng bõng nước mới hỏi:




“Mẹ ơi còn thức ăn ở đâu không ạ?”

“Đấy còn cả bát kìa”.

Nhìn bát canh đã vớt hết cái rồi em ngồi xuống định dọn mâm thì mẹ chồng bảo:

“Ăn nốt đi rồi dọn, bát canh ngon thế mà mẹ no quá không tải nổi nữa. Chất ở phần nước này chứ đâu, ăn cho sữa nó về để cháu bú”.




Em nghe bà nói vậy mà tức ứa nước mắt, sao lại có nhà vô duyên vô ý từ bố mẹ trở xuống như vậy chứ. Bát canh đó chẳng khác gì đồ thừa mứa cả nhà để lại đâu mà bà bảo dâu húp nốt. Em nói:

“Mẹ thấy ngon thì húp nốt đi, con chịu, à xong mẹ dọn hộ mâm nhé, con lên bế cháu không nó khóc”.

Em nói xong đi lên phòng ôm con, hôm đó mẹ chồng phải rửa bát, bà vừa làm vừa chửi. Em muốn ra ở riêng quá các chị ạ, chứ sống chung với nhà chồng như này không chết vì đói thì cũng chết vì tức.

Bài đăng phổ biến từ blog này

Bố chồng tôi 88 tuổi góa vợ được 1 năm thì đòi đi bước nữa với cô hàng xóm đáng tuổi cháu. Ngày tổ chức hôn lễ, bố vội vàng dắt vợ lên phòng tân hôn. Đột nhiên cả nhà nghe tiếng hét thất thanh mở cửa thì thấy…

TP.HCM: PҺát Hιệп Mùι Lạ, CҺủ NҺà Kȇu Ngườι Đục Tườпg Và PҺát Hιệп Bí Mật Rợп Ngườι Sau Lớp GạcҺ.

Mẹ quadoi chưa được 1 năm bố đã cưới ngay vợ trẻ mới. Từ đó chị em tôi như sống trong dianguc. Trước mặt bố, bà ta luôn dịu dàng nói lời ngọt sớt. Nhưng sau lưng thì chúng tôi phải ăn toàn đồ thừa. Một hôm tôi vô tình nghe được âm thanh lạ lùng trong phòng bố, mở cửa ra thì một mùi sộc lên…

Khi trong gia đình có người qua đời cần biết, không nên giữ lại 4 di vật пàყ cho con cháu

4 kiểu phụ nữ dễ dãi trong chuyện "qu.a.n h.ệ" với người khác giới, đặc biệt là kiểu đầu tiên

Người xưa nói chẳng sai: "Xây nhà có 2 cửa, cả của và người đều lao đao", xây nhà 2 cửa thì sao?

Xót xa bé 14 ngày tuổi bị mẹ bỏ rơi cùng lá thư đẫm nước mắt

Lên thành phố rửa bát thuê cho quán phở được 6 tháng thì tôi quen được anh Nam – khách quen của quán. Anh đề nghị tôi “đ/ẻ th/uê” với giá 300 triệu, lấy tiền mà làm lại cuộc đời

Mỗi lần chị hàng xóm nháy mắt là tôi phải qua phục vụ ông chồng bại liệt của chị ta cho đến một ngày chuyện khủng khiếp đó xảy ra

Bài đăng phổ biến từ blog này

TP.HCM: PҺát Hιệп Mùι Lạ, CҺủ NҺà Kȇu Ngườι Đục Tườпg Và PҺát Hιệп Bí Mật Rợп Ngườι Sau Lớp GạcҺ.

Lên thành phố rửa bát thuê cho quán phở được 6 tháng thì tôi quen được anh Nam – khách quen của quán. Anh đề nghị tôi “đ/ẻ th/uê” với giá 300 triệu, lấy tiền mà làm lại cuộc đời

Đám cưới tôi mẹ chỉ cho vỏn vẹn 1 chỉ vàng, tới khi e;m g;ái lấy chồng, tôi rơi nước mắt khi thấy mẹ trao em cho một mảnh đất trị giá 3 tỷ đồng và ba cây vàng trị giá 300 triệu, mãi tới khi mẹ ốm, mở chiếc hộp gỗ trong tủ của mẹ ra tôi mới che:ett s:ữ:ng phát hiện tờ giấy “xin c:on”…