Mẹ chồng mắc K, 2 bên gia đình hối hả giục cưới gấp khi tôi mới tròn 20 tuổi. 7 năm chăm mẹ chồng ungthu, tôi coi bà như mẹ ruột. Ngày mẹ chồng quadoi tôi khóc như chưa từng được khóc. Thế mà đúng 100 ngày của bà, chồng tôi tuyên bố 1 câu rồi bỏ nhà ra đi

Hình ảnh
  Tuổi 20, tôi lên xe hoa, về làm dâu gia đình nổi tiếng gia giáo. Những năm tháng đầu tiên, cuộc hôn nhân thông qua mai mối của tôi cũng yên bình. Vì qua mai mối nên ban đầu, vợ chồng tôi chưa thực sự mặn nồng, hạnh phúc. Dù vậy, tôi được mẹ chồng nhất mực yêu thương, chiều chuộng. Biết tôi vụng về chuyện bếp núc, mẹ chủ động cơm nước. Việc nhà, mẹ cũng không cho tôi đụng chân tay. Mẹ giành làm hết để vợ chồng tôi có thêm thời gian tìm hiểu, yêu thương nhau. Mẹ còn lo lắng, chăm sóc sức khỏe cho con dâu. Đợt tôi ốm nặng, mỗi sáng mẹ dậy sớm nấu nhiều món ngon rồi gọi tôi dậy ăn. Mẹ còn pha sữa cho tôi uống để hồi phục sức khỏe, bắt ăn hoa quả cho đẹp da.   Chồng chỉ xem tôi như món đồ chơi. Ảnh minh họa: P.X Lúc tôi mang thai, mẹ càng vui mừng, yêu chiều hết mực. Biết tôi thèm bánh chưng rán, mẹ tự mày mò gói rồi rán cho tôi ăn. Thậm chí, mỗi khi rán bánh, mẹ còn bưng cả chảo lên phòng, hỏi tôi rán như thế có khô quá, giòn quá, cháy quá hay không,… Tình yêu thương của bà khiến tôi thấ

Thương đứa trẻ đỏ hỏn bị bỏ rơi giữa đường lúc trời mưa xối xả nên tôi đưa về nhận nuôi mà chẳng toan tính 1 đồng nào.


 

Thương đứa trẻ đỏ hỏn bị bỏ rơi giữa đường lúc trời mưa xối xả nên tôi đưa về nhận nuôi mà chẳng toan tính 1 đồng nào. 24 năm sau, ngày cháu mới về nhà chồng, tôi lên dọn dẹp phòng thì rùng mình khi thấy bức thư rơi ra từ tủ quần áo.

Nhặt được đứa trẻ bị bỏ rơi, người đàn ông thương xót nhận làm con nuôi. Ông đâu ngờ 24 năm sau mình lại nhận cái kết đau lòng.

Phương Thủy Tài sinh năm 1962, sống trong một gia đình nông dân nghèo ở Quảng An (Tứ Xuyên, Trung Quốc). Bố mất sớm, một mình mẹ Thủy Tài phải cáng đáng nuôi hai người con. May mắn thay, Thủy Tài và anh trai đều là những đứa trẻ ngoan ngoãn, hiểu chuyện, biết san sẻ công việc, áp lực cho mẹ.

Đặc biệt Thủy Tài là người thông minh, hoạt bát, biết nghe lời, là niềm an ủi của gia đình. Nhưng tai nạn xảy ra vào năm Thủy Tài 18 tuổi đã khiến bất hạnh một lần nữa ập đến gia đình ông.
Nhận đứa trẻ bị bỏ rơi về nhà nuôi dưỡng, 23 năm sau ông lão bất ngờ bị chính con nuôi kiện ra tòa - 1
Sau một trận sốt cao, Thủy Tài hôn mê sau. Vì không có tiền chữa trị nên mẹ của Thủy Tài chỉ có thể tự tìm một phương thuốc hạ sốt. Sau khi uống thuốc, Thủy Tài thực sự đã hạ sốt nhưng khi tỉnh dậy, cậu trở thành một người gần như ngớ ngẩn, khả năng nói chuyện cũng kém.

Mẹ của Thủy Tài hoảng sợ, bán mọi tài sản trong nhà đưa cậu đi khám. Nhưng khi đến phòng khám, bác sĩ nói đã quá chậm vì cậu đã bị viêm não, ảnh hưởng đến trí tuệ. Từ nay về sau cậu chỉ có thể sống cuộc sống như vậy.

Dù rất đau khổ nhưng không còn cách nào khác, mẹ cậu đành chấp nhận sự thật và cố gắng làm việc, chăm sóc con trai để bù đắp cho con.

Sau khi con trai cả kết hôn, trong nhà chỉ còn lại hai mẹ con Thủy Tài. Cậu vẫn thường xuyên giúp mẹ việc nhà. Nhưng sức khỏe của mẹ cậu ngày càng yếu đi. Bà luôn lo lắng sau này bà mất, ai sẽ là người chăm sóc con trai?

Mùa đông năm 1993, khi mọi người đang làm đồng thì có một cặp vợ chồng trông rất mệt mỏi, trên tay bế một đứa trẻ tiến đến. Họ nói gia đình có 4 người con không thể nuôi nên muốn trao lại con gái và nhờ ai có điều kiện thì nhận con nuôi.

Nhận đứa trẻ bị bỏ rơi về nhà nuôi dưỡng, 23 năm sau ông lão bất ngờ bị chính con nuôi kiện ra tòa - 2

Tất cả đề quay đi duy chỉ có Phương Thủy Tài nói muốn nhận đứa trẻ. Người trong làng đều căn ngăn vì Phùng Tài không có kinh tế lại bị bại não, mẹ thì già, làm sao nuôi nổi đứa trẻ. Nhưng Thủy Tài vẫn quyết định nhận. Cặp vợ chồng kia cũng cắn răng trao con cho Thủy Tài rồi bỏ đi.

Mẹ và anh trai kiên quyết phản đối. Sau đó, trưởng thôn đã đến can dự. Người này cho biết rất khó trả lại đứa trẻ vì bố mẹ của đứa bé đã bỏ đi. Và nếu nhận nuôi, sau này có thể đứa trẻ sẽ chăm sóc tuổi già cho Phương Thủy Tài. Bằng cách đó, ở độ tuổi ngoài 30, Thủy Tài có con gái nuôi.

Ngày tháng trôi qua, mẹ của Thủy Tài qua đời, ông một mình chăm sóc con gái khôn lớn. Nhờ có con, bệnh tình của ông cũng thuyên giảm. Để kiếm tiền lo cho con gái ăn học, Thủy Tài vất vả mưu sinh. Chỉ trong vài năm, ông bạc nửa đầu vì hao tổn sức lực lao động.

Trong thời gian Thủy Tài làm việc bên ngoài, anh trai của ông là người chăm sóc, đưa đón con gái nuôi tên Tiểu Phương của ông đi học. Khi có thời gian nghỉ ngơi, Thủy Tài sẽ lập tức từ chỗ làm về nhà thăm con gái.

Đối với ông, dù những ngày tháng đó mệt mỏi thế nào thì tình yêu ông dành cho con gái là chân thành, có thể hi sinh bản thân vì con. Đó là thời gian hạnh phúc của ông.

Vì vậy ông không ngại thừa nhận với Tiểu Phương mình chỉ là cha nuôi của cô bé. Không ngờ, khi Tiểu Phương được 10 tuổi, cha mẹ đẻ đến nhà tìm cô bé. Cuộc sống của họ hiện tại đã khá giả hơn nên muốn đưa con gái ruột về sống cùng. Tất nhiên, gia đình Thủy Tài không thể nào chấp nhận việc này.

Nhận đứa trẻ bị bỏ rơi về nhà nuôi dưỡng, 23 năm sau ông lão bất ngờ bị chính con nuôi kiện ra tòa - 3

Nhưng nhìn ánh mắt đầy mong đợi của con gái, cuối cùng Thủy Tài cũng miễn cưỡng đồng ý cho con đến nhà bố mẹ đẻ chơi vài ngày. Sau khi về nhà bố mẹ ruột, Tiểu Phương không chỉ nhìn thấy ngôi nhà rộng lớn, nội thất sang trọng mà còn gặp được anh chị em ruột của mình. Họ chơi với nhau rất vui. Trong nháy mắt, Tiểu Phương đã vui mà quên mất bố nuôi. Sau đó, Thủy Tài nhờ sự giúp sức của dân làng mới tìm được nhà của bố mẹ đẻ Tiểu Phương, đưa con gái về nhà.

Những ngày sau đó, Thủy Tài vẫn sống vui vẻ bên con gái. Nhưng ông không ngờ, sự việc ngày hôm đó đã hủy hoại gia đình mình. Khi Tiểu Phương học trung học, cô quyết định nghỉ học đi làm kiếm tiền. Thi thoảng, cô gửi cho bố nuôi ít tiền, mong ông yên tâm.

Năm 16 tuổi, Tiểu Phương đột nhiên dẫn về một cậu bạn trai và nói với cha nuôi rằng đó là người cô muốn lấy. Điều này khiến gia đình Thủy Tài sốc vì quê của chàng trai đó rất xa. Nếu con gái lấy cậu ta và theo về nhà chồng thì chẳng khác nào Thủy Tài mất con gái. Tiểu Phương cũng không có ý định đưa cha nuôi cùng đến nhà chồng sinh sống.

Có lẽ vì dân làng nói quá nhiều nên cuối cùng Tiểu Phương và chồng mới cưới cũng quyết định đưa bố nuôi về sống chung ở nhà chồng. Anh trai của Thủy Tài rất lo lắng và thương em. Cuối cùng, ông quyết định chuyển số tiền 30.000 tệ của Thủy Tài cho Tiểu Phương và nói rằng, nếu cô chấp nhận chăm sóc bố thì sẽ được tự do sử dụng số tiền này.

Khi đó Thủy Tài đã bước sang tuổi 60. Để đạt được mục đích, họ đã kí một thỏa thuận cụ thể. Sau khi kí, người anh trai đưa em lên xe buýt đến Giang Tây. Mặc dù Thủy Tài cố gắng ra ngoài làm việc cả ngày để không gây áp lực cho con gái nhưng những người trong nhà chồng cô vẫn không hài lòng về ông.

Năm 2015, Thủy Tài mâu thuẫn với gia đình chồng của con gái. Trong cơn tức giận, Tiểu Phương yêu cầu cha về quê Tứ Xuyên. Anh trai sau khi thấy em đã quay trở về thì tra hỏi và phát hiện số tiền kia đã bị con gái nuôi của Thủy Tài và chồng lấy hết.

Sau đó, anh trai của Thủy Tài gọi điện cho Tiểu Phương chất vấn nhưng cô không nghe điện thoại. Tết năm 2016, cô cùng chồng quay về nhà ăn cơm cùng cha nuôi. Tưởng đây sẽ là bữa cơm sum vầy ai ngờ, cô nói sẽ kiện cha nuôi ra tòa, chấm dứt quan hệ cha con.

Tòa án nhân dân quận Tiền Phương, Quảng An đã xét xử công khai và tuyên vô hiệu quan hệ cha con nuôi giữa Thủy Tài và Tiểu Phương. Phía tòa án cho rằng, theo các quy định liên quan của Luật Nuôi con, người nhận con nuôi phải đáp ứng các yêu cầu: không có con; có khả năng nuôi dạy, giáo dục con nuôi; không mắc các bệnh mà y học cho rằng hkongo nên nhận trẻ em làm con nuôi. Đồng thời, nếu nam không có vợ nhận nữ làm con nuôi thì phải chênh lệch trên 40 tuổi với con nuôi.

Tuy nhiên, Thủy Tài không đáp ứng được các yêu cầu này. Sau khi được phán quyết, Thủy Tài đã kháng cáo lên Tòa án Nhân dân cấp cao nhưng không thành. Bản án ban đầu được giữ nguyên.

Sự việc khiến người dân địa phương vô cùng bức xúc. Bởi sau khi trả tiền bồi thường Tiểu Phương đã thay số liên lạc, cắt đứt mối quan hệ với Phương Thủy Tài.

Không biết trong lòng Thủy Tài có hối hận vì đã nhận nuôi người con này?

Bài đăng phổ biến từ blog này

Bố chồng tôi 88 tuổi góa vợ được 1 năm thì đòi đi bước nữa với cô hàng xóm đáng tuổi cháu. Ngày tổ chức hôn lễ, bố vội vàng dắt vợ lên phòng tân hôn. Đột nhiên cả nhà nghe tiếng hét thất thanh mở cửa thì thấy…

Mẹ quadoi chưa được 1 năm bố đã cưới ngay vợ trẻ mới. Từ đó chị em tôi như sống trong dianguc. Trước mặt bố, bà ta luôn dịu dàng nói lời ngọt sớt. Nhưng sau lưng thì chúng tôi phải ăn toàn đồ thừa. Một hôm tôi vô tình nghe được âm thanh lạ lùng trong phòng bố, mở cửa ra thì một mùi sộc lên…

4 kiểu phụ nữ dễ dãi trong chuyện "qu.a.n h.ệ" với người khác giới, đặc biệt là kiểu đầu tiên

Khi trong gia đình có người qua đời cần biết, không nên giữ lại 4 di vật пàყ cho con cháu

Xót xa bé 14 ngày tuổi bị mẹ bỏ rơi cùng lá thư đẫm nước mắt

4 kiểu vợ chồng ”không có duyên đi lâu dài”, tốt nhất nên rời đi càng sớm càng tốt

Người xưa nói chẳng sai: "Xây nhà có 2 cửa, cả của và người đều lao đao", xây nhà 2 cửa thì sao?

Giỗ bố chồng nhưng mẹ chồng đi chơi từ sáng sớm, để mặc con dâu một mình lo liệu làm cỗ, lúc bà quay về thì cả làng đang…

Mỗi lần chị hàng xóm nháy mắt là tôi phải qua phục vụ ông chồng bại liệt của chị ta cho đến một ngày chuyện khủng khiếp đó xảy ra

Bài đăng phổ biến từ blog này

Bố chồng tôi 88 tuổi góa vợ được 1 năm thì đòi đi bước nữa với cô hàng xóm đáng tuổi cháu. Ngày tổ chức hôn lễ, bố vội vàng dắt vợ lên phòng tân hôn. Đột nhiên cả nhà nghe tiếng hét thất thanh mở cửa thì thấy…

Mẹ quadoi chưa được 1 năm bố đã cưới ngay vợ trẻ mới. Từ đó chị em tôi như sống trong dianguc. Trước mặt bố, bà ta luôn dịu dàng nói lời ngọt sớt. Nhưng sau lưng thì chúng tôi phải ăn toàn đồ thừa. Một hôm tôi vô tình nghe được âm thanh lạ lùng trong phòng bố, mở cửa ra thì một mùi sộc lên…

4 kiểu phụ nữ dễ dãi trong chuyện "qu.a.n h.ệ" với người khác giới, đặc biệt là kiểu đầu tiên