Đưa vợ về quê ở cữ 3 tháng, con trai không góp đồng nào nhưng liên tục nhắc tôi phải nấu đồ tẩm bổ, bí quá, tôi hết cách đành phải dùng tới chiêu này
- Nhận đường liên kết
- X
- Ứng dụng khác
Tối qua, con trai gọi về nói tôi: “Mẹ ơi, Thủy mới sinh nên cần ăn uống đủ chất để có sữa cho cháu bú. Mẹ chịu khó mua chân giò nấu cháo đổi bữa cho vợ con”.
Ông nhà mất sớm, tôi ở vậy nuôi con ăn học rồi lo cho việc làm ổn định. 30 tuổi, con lấy vợ, nhưng thật tình tôi không ưng ý chút nào. Con gái con đứa, mới yêu được 5 tháng thì thông báo có bầu 2 tháng.
Bị đẩy vào tình thế đã rồi, không chỉ con trai mà ngay cả tôi cũng chẳng thể lựa chọn được nữa. Làm đám cưới cho con mà lòng cứ nặng trĩu, con cao ráo đẹp trai, lại có công việc tốt mà lấy về cô vợ ngắn một mẩu, cũng chẳng xinh xắn gì cho cam. Hơn nữa, tôi cũng chưa kịp hiểu cô con dâu này ăn ở thế nào.
Nhìn con dâu nhà hàng xóm lúc nào cũng chăm chỉ, chịu khó lấy lòng mẹ chồng. Vậy mà dâu nhà này ngay hôm đầu tiên đã khiến tôi khó chịu khi mà sáng ngủ đến 7h30 sáng mới dậy.
Tôi định nói cho một trận đấy chứ, nhưng chưa gì con trai đã bênh vợ. Nó kêu vợ phải chuẩn bị cho đám cưới nên mất ngủ mấy đêm liền. Người lại đang bầu bì, ốm nghén nữa. Thế là tôi cho qua nhưng trong lòng vẫn ôm một cục tức.
Đám cưới xong vợ chồng nó chỉ ở nhà một ngày, hôm sau đã ra sân bay để đi tuần trăng mật rồi ở lại thành phố làm việc luôn.
Trước ngày dự kiến sinh, con trai gọi điện về nhờ vả: “Vợ con trẻ nên chưa có kinh nghiệm chăm trẻ con, bà ngoại thì ốm yếu nên tuần sau con đưa vợ về, có gì nhờ mẹ đỡ đần chúng con”.
Con trai đã mở lời như thế, tôi làm sao từ chối được. Nói cho cùng thì đó cũng là cháu ruột của mình, tôi không thương thì thương ai? Mà cũng chỉ sống chung mấy tháng, mẹ con có cơ hội vun đắp tình cảm. Nhưng mọi thứ không như tôi nghĩ, về sống cùng nhau, tôi mới thấy con dâu không được một điểm gì.
Con dâu bảo mùa hè nắng nóng không muốn ăn cơm, cứ thịt gà hầm cháo ăn, vừa tốn ga, vừa tốn nước. Bình thường tôi dùng vài tháng (thậm chí nửa năm) mới hết một bình ga. Vậy mà con dâu mới ở một tháng, tôi đã phải gọi bình mới.
Con dâu tôi nhà không có điều kiện, công việc cũng chỉ là kế toán ngân hàng không kiếm ra nhiều thế mà tiêu hoang thôi rồi. Từ hôm con bé về, cái gì trong nhà cũng hết nhanh. Tôi sợ tốn điện nên bảo giặt đồ bằng tay thì nó làm cho cả chục chậu nước to, xả ào ào. Xót ruột quá nên tôi nhắc:
“Chị làm thế này thì cũng quá tội, cuối tháng chắc phải hết 200 nghìn tiền nước rồi”.
“Xả nhiều nước mới sạch xà phòng, cháu mặc quần áo đỡ bị dị ứng mẹ ạ. Bọn trẻ con nhạy cảm lắm, còn chút xà phòng là nổi mụn ngay”.
“Thế thì cho ít xà phòng thôi, mới 2 ngày mà hết nửa can nước giặt rồi”.
“Cho ít thì không sạch mẹ ơi!”.
Nó cãi đến thế thì tôi cũng bó tay luôn. Rửa rau con dâu cũng tốn bao nhiêu nước của tôi, nói câu nào cũng cãi chem chẻm câu đấy.
Đó là mỗi chuyện nước thôi. Còn vấn đề ăn uống, con dâu cũng đòi hỏi tôi cung phụng như tiểu thư, nay đòi món này, mai đòi ăn món khác mà tiền thì chẳng thấy đưa cho mẹ đồng nào. Tức mình, liên tiếp nửa tháng vừa rồi tôi cho ăn trứng luộc và muối lạc. Tôi biết con dâu cũng ức chế lắm nhưng không dám nói gì, mà lại đi mách lẻo với chồng để mẹ con tôi mâu thuẫn.
Tối qua, con trai gọi về nói tôi: “Mẹ ơi, Thủy mới sinh nên cần ăn uống đủ chất để có sữa cho cháu bú. Mẹ chịu khó mua chân giò nấu cháo đổi bữa cho vợ con. Chăm cho cô ấy nhiều sữa thì cháu mẹ khỏe mạnh, mẹ con mình cũng nhàn mẹ nhỉ”.
Tôi nghĩ bụng muốn ăn ngon thì phải đưa tiền cho tôi đi chợ chứ. Tôi già rồi, có mấy đồng lương hưu để tiêu qua ngày thế mà cứ phải mua đồ ăn cho con dâu sao? Tôi cũng phải để dành tiền sau này còn phòng thân nữa chứ. Mà các cụ đã nói là chân giò nấu cháo nhiều sữa, tôi đẻ cũng toàn ăn cháo chân giò cơ mà. Nhưng con dâu tôi thì cứ bảo ăn chân giò chỉ thêm béo chứ có lợi lộc gì đâu.
- Nhận đường liên kết
- X
- Ứng dụng khác