Nghĩ bụng, mua xe là chuyện lớn, phải mở tiệc khao cả xóm cho hoành tráng. Tôi tính toán đâu ra đấy: mời cả làng, phong bì chắc cũng kha khá, ít nhất kéo lại được tiền cỗ, biết đâu còn dư chút đỉnh mua thêm đồ chơi cho xe. Hôm đó bàn ghế thuê đầy sân, loa đài mở hết cỡ, thịt gà, thịt lợn ê h;ề trên 50 mâm cỗ. Bà con trong xóm kéo đến đông như trẩy hội, ai cũng khen xe đẹp, hỏi giá, s;/ờ m:ó. Tiệc tàn, tôi hí hửng ngồi mở hòm đếm phong bì, nhưng rồi mặt mày tối sầm lại. Không có cái nào! Cả làng đi tay không, chẳng ai mang theo dù chỉ là tờ polymer mỏng dính. Tôi cay cú, định bụng mai sang hỏi khéo vài nhà, nhưng đúng lúc này thằng bạn thân nhất xóm gọi điện báo tin động trời, tay chân tôi l:ạnh t:oát…

Hình ảnh
Hai vợ chồng tôi tích cóp suốt 7 năm, cuối cùng cũng mua được chiếc xe mới tinh. Cầm chìa khóa xe trên tay, tôi lâng lâng như người vừa trúng số độc đắc. Nghĩ bụng, mua xe là chuyện lớn, phải ăn mừng hoành tráng, không chỉ để chia sẻ niềm vui mà còn lấy chút lộc. Thế nên tôi bàn với vợ mở tiệc khao cả xóm. Vợ tôi có phần lưỡng lự: Mở tiệc thì vui đấy, nhưng anh có chắc là nên không? Chi phí đâu có nhỏ. Tôi cười xòa: Em lo gì, mình mời cả làng, phong bì chắc cũng kha khá, ít nhất kéo lại được tiền cỗ, biết đâu còn dư chút đỉnh mua thêm đồ chơi cho xe. Mình sống tình nghĩa với xóm giềng, người ta cũng không để mình thiệt đâu. Vậy là tôi hào hứng gọi đặt tiệc, thuê bàn ghế, loa đài. Hôm đó, nhà tôi đông như hội. Bà con lối xóm kéo đến nườm nượp, ai cũng trầm trồ khen xe đẹp, hỏi giá, sờ mó các kiểu. Tiệc mở hơn 50 mâm cỗ, thịt gà, thịt lợn ê hề, rượu bia tràn trề. Mọi người ăn uống vui vẻ, chúc mừng rôm rả, tôi thấy lòng lâng lâng sung sướng. Đến khi tiệc tàn, tôi hí hửng bê hòm phong bì ...

7 năm Đi XKLĐ tháng nào cũng gửi tiền đầy đủ cho bố mẹ. Một hôm bố mẹ gọi điện khoe đã mua được mảnh đất đẹp gần trung tâm xã, giá cả hợp lý.

7 năm Đi XKLĐ tháng nào cũng gửi tiền đầy đủ cho bố mẹ. Một hôm bố mẹ gọi điện khoe đã mua được mảnh đất đẹp gần trung tâm xã, giá cả hợp lý. Tôi vui mừng vì ước mơ của mình đang dần thành hiện thực. Những năm tiếp theo, anh tiếp tục gửi tiền về để xây nhà. Sau 7 năm tôi quyết định về nước thì mọi chuyện cũng phát sinh từ đây, bố mẹ không chịu sang tên ngồi nhà, đến khi tôi mời luật sự mới biết sự thật

Hải, một chàng trai sinh ra và lớn lên trong một gia đình nông thôn nghèo khó, quyết định đi xuất khẩu lao động (XKLĐ) sau khi tốt nghiệp trung học. Với mong muốn cải thiện cuộc sống gia đình, anh không ngần ngại vay mượn để có chi phí sang Nhật Bản làm việc.

Những năm tháng đầu tiên nơi đất khách quê người thật không dễ dàng. Hải phải làm việc quần quật trong nhà máy, chịu đựng áp lực công việc và nỗi nhớ nhà da diết. Nhưng nghĩ đến mục tiêu của mình, Hải tự nhủ phải cố gắng hơn nữa. Mỗi tháng, anh đều gửi phần lớn tiền lương về cho bố mẹ, chỉ giữ lại một ít để sinh hoạt. Trong lá thư đầu tiên, Hải dặn dò bố mẹ dùng số tiền ấy để mua một mảnh đất ở quê, sau này anh về sẽ xây nhà.

Mọi chuyện dường như suôn sẻ. Bố mẹ Hải thường gọi điện khoe đã mua được mảnh đất đẹp gần trung tâm xã, giá cả hợp lý. Hải vui mừng vì ước mơ của mình đang dần thành hiện thực. Những năm tiếp theo, anh tiếp tục gửi tiền về để xây nhà. Qua những tấm ảnh bố mẹ gửi, căn nhà hai tầng khang trang được hoàn thiện, khiến Hải càng thêm quyết tâm làm việc.

Sau bảy năm xa quê, Hải quyết định về nước. Anh dự tính sẽ ổn định cuộc sống, mở một cửa hàng kinh doanh nhỏ và sống trong căn nhà mà mình đã dành dụm xây dựng. Nhưng ngày trở về không như anh mong đợi.

Hải phát hiện mảnh đất và căn nhà đều đứng tên bố mẹ anh. Khi Hải đề cập đến việc chuyển sang tên mình, bố mẹ anh lảng tránh. “Nhà này là của chung gia đình, có gì mà phải sang tên? Con cứ ở cùng bố mẹ là được rồi,” bố anh nói.

Hải cố gắng thuyết phục, giải thích rằng anh cần đứng tên để thuận lợi cho các kế hoạch kinh doanh sau này. Nhưng càng nói, bố mẹ càng tỏ ra khó chịu. “Con đừng nghĩ quá nhiều về chuyện giấy tờ. Bố mẹ nuôi con lớn, giờ con lại tính toán với bố mẹ thế sao?” mẹ anh trách móc.

Những lời nói ấy như gáo nước lạnh dội vào lòng Hải. Anh cảm thấy nỗ lực của mình suốt bảy năm qua dường như không được trân trọng. Hơn nữa, Hải lo ngại nếu không đứng tên, tài sản có thể bị sử dụng vào mục đích khác mà anh không hề hay biết. Sự bất đồng quan điểm giữa anh và bố mẹ ngày càng lớn, khiến không khí gia đình trở nên căng thẳng.

Một ngày, Hải tình cờ nghe được cuộc trò chuyện giữa bố mẹ và người chú họ. Hóa ra, mảnh đất này đã được thế chấp ngân hàng để bố mẹ anh vay tiền đầu tư kinh doanh từ vài năm trước. Việc kinh doanh thua lỗ khiến gia đình đang đứng trước nguy cơ mất nhà.

Hải cảm thấy bị phản bội. Anh quyết định đối diện trực tiếp với bố mẹ. Trước sự chất vấn của con trai, bố mẹ Hải đành thú nhận sự thật. Họ xin lỗi và mong anh thông cảm, nhưng lòng Hải ngổn ngang. Anh nhận ra, không chỉ có tình cảm gia đình mà cả niềm tin cũng bị thử thách.

Cuối cùng, Hải quyết định thuê luật sư để tìm cách bảo vệ quyền lợi của mình. Dù đau lòng, nhưng anh biết rằng nếu không dứt khoát, công sức của mình sẽ đổ sông đổ bể. Câu chuyện này là một bài học quý giá không chỉ với Hải mà còn với nhiều người trẻ khác: khi giúp đỡ gia đình, hãy đặt ra những nguyên tắc rõ ràng để tránh những rạn nứt không đáng có.

Sau khi giải quyết ổn thỏa vấn đề pháp lý, Hải quyết định dành thời gian để tự mình xây dựng lại niềm tin và kết nối với gia đình. Anh tìm cách đối thoại với bố mẹ, chia sẻ những khó khăn, tổn thương và mong muốn của mình. Qua nhiều lần trò chuyện, cả hai bên dần hiểu nhau hơn. Hải nhận ra rằng dù có những sai lầm, bố mẹ anh cũng chỉ mong muốn điều tốt nhất cho gia đình. Họ cũng dần ủng hộ anh trong việc tự lập và quản lý tài sản.



 

Bài đăng phổ biến từ blog này

Bố chồng tôi 88 tuổi góa vợ được 1 năm thì đòi đi bước nữa với cô hàng xóm đáng tuổi cháu. Ngày tổ chức hôn lễ, bố vội vàng dắt vợ lên phòng tân hôn. Đột nhiên cả nhà nghe tiếng hét thất thanh mở cửa thì thấy…

Mẹ quadoi chưa được 1 năm bố đã cưới ngay vợ trẻ mới. Từ đó chị em tôi như sống trong dianguc. Trước mặt bố, bà ta luôn dịu dàng nói lời ngọt sớt. Nhưng sau lưng thì chúng tôi phải ăn toàn đồ thừa. Một hôm tôi vô tình nghe được âm thanh lạ lùng trong phòng bố, mở cửa ra thì một mùi sộc lên…

4 kiểu phụ nữ dễ dãi trong chuyện "qu.a.n h.ệ" với người khác giới, đặc biệt là kiểu đầu tiên

Xót xa bé 14 ngày tuổi bị mẹ bỏ rơi cùng lá thư đẫm nước mắt

Lên thành phố rửa bát thuê cho quán phở được 6 tháng thì tôi quen được anh Nam – khách quen của quán. Anh đề nghị tôi “đ/ẻ th/uê” với giá 300 triệu, lấy tiền mà làm lại cuộc đời

Khi trong gia đình có người qua đời cần biết, không nên giữ lại 4 di vật пàყ cho con cháu

4 kiểu vợ chồng ”không có duyên đi lâu dài”, tốt nhất nên rời đi càng sớm càng tốt

Người xưa nói chẳng sai: "Xây nhà có 2 cửa, cả của và người đều lao đao", xây nhà 2 cửa thì sao?

Giỗ bố chồng nhưng mẹ chồng đi chơi từ sáng sớm, để mặc con dâu một mình lo liệu làm cỗ, lúc bà quay về thì cả làng đang…

Bài đăng phổ biến từ blog này

Bố chồng tôi 88 tuổi góa vợ được 1 năm thì đòi đi bước nữa với cô hàng xóm đáng tuổi cháu. Ngày tổ chức hôn lễ, bố vội vàng dắt vợ lên phòng tân hôn. Đột nhiên cả nhà nghe tiếng hét thất thanh mở cửa thì thấy…

Mẹ quadoi chưa được 1 năm bố đã cưới ngay vợ trẻ mới. Từ đó chị em tôi như sống trong dianguc. Trước mặt bố, bà ta luôn dịu dàng nói lời ngọt sớt. Nhưng sau lưng thì chúng tôi phải ăn toàn đồ thừa. Một hôm tôi vô tình nghe được âm thanh lạ lùng trong phòng bố, mở cửa ra thì một mùi sộc lên…

4 kiểu phụ nữ dễ dãi trong chuyện "qu.a.n h.ệ" với người khác giới, đặc biệt là kiểu đầu tiên