Tin vui lớn về lương sau sáp nhập: Chúc mừng bà con…

Hình ảnh
  Bộ Nội vụ đề xuất phân loại lại vùng để áp dụng mức lương tối thiểu sau sáp nhập Dự thảo quy định UBND cấp tỉnh căn cứ điều kiện kinh tế xã hội cụ thể của từng địa bàn xã, phường để lựa chọn và quyết định áp dụng mức lương tối thiểu cụ thể theo vùng đối với xã, phường. Bộ Nội vụ đang lấy ý kiến về dự thảo Nghị định phân cấp thực hiện nhiệm vụ quản lý nhà nước trong lĩnh vực nội vụ. Về nhiệm vụ quản lý Nhà nước về chính quyền địa phương, Thủ tướng phân cấp cho Bộ trưởng Bộ Nội vụ quyết định thành lập Hội đồng thẩm định hồ sơ thành lập, giải thể, nhập, chia, điều chỉnh địa giới đơn vị hành chính cấp tỉnh. Thủ tướng phân cấp cho chủ tịch UBND cấp tỉnh quyết định công nhận xã đảo, xã an toàn khu. Về nhiệm vụ quản lý Nhà nước về lao động, tiền lương và bảo hiểm xã hội, chủ tịch UBND cấp xã có thẩm quyền nhận: Báo cáo của doanh nghiệp cho thuê lại lao động; thỏa ước lao động tập thể của doanh nghiệp; nhận thông báo đóng cửa tạm thời nơi làm việc. Chính phủ phân cấp cho UBND tỉnh quyết ...

Trong t:.a:.ng l:.ễ bố, cô lại mặc chiếc váy vàng rực rỡ đi đi lại lại, thậm chí suốt cả tuần sau đó vẫn…

(Dân trí) – Hình ảnh Nhung mặc váy vàng rực rỡ đi qua đi lại trong tang lễ khiến mọi người khó hiểu. Họ bảo Nhung thiếu tôn trọng người đã khuất, ngày buồn mà ăn mặc điệu đà như vậy thật khó coi.

Cuộc sống này thật kỳ lạ. Có những điều, có những người hàng ngày sống cùng ta, ở cạnh ta nhưng không phải lúc nào cũng dễ dàng thấu hiểu.

Cơ quan tôi có một cô gái tên Nhung. Trong mắt mọi người, Nhung luôn là cô gái nhỏ, dù tuổi thật của Nhung cũng không còn nhỏ nữa. Nhung có một chồng, hai con nhưng dáng dấp nhỏ nhắn, xinh tươi, lí lắc, trẻ trung hơn cái tuổi 43 của cô ấy rất nhiều.

Một ngày bố Nhung qua đời, cả cơ quan tổ chức viếng thăm chu đáo. Khi chúng tôi đến lễ tang, mới biết hóa ra bố Nhung bị bệnh nặng nằm một chỗ nhiều năm nay. Nhưng Nhung giấu không nói cho ai vì em ngại phiền mọi người phải qua thăm.

Mỗi ngày, Nhung đều đặn chợ búa, cơm nước chăm sóc bố, lo cho gia đình, chồng con. Ở cơ quan, em luôn tỏ ra dáng vẻ vui tươi, vô lo vô nghĩ nên khi biết chuyện này, chúng tôi đều nể phục.

Chỉ có điều, sau khi đi viếng đám tang trở về, rất nhiều người xì xào về việc trong đám tang của bố mình, Nhung vẫn chọn mặc bộ váy màu vàng tươi nổi bật.
Chiếc váy vàng trong lễ tang cha và sự thật khiến tôi bật khóc - 1Hóa ra, chúng tôi đã hiểu nhầm về Nhung (Ảnh minh họa: KD).

Đôi mắt đỏ hoe, sưng húp của Nhung chứng tỏ em đau lòng và khóc rất nhiều. Dù vậy, hình ảnh nhanh nhẹn, thoăn thoắt với màu váy vàng rực rỡ đi qua đi lại, rành rọt chỉ đạo tang lễ vẫn khiến mọi người nhìn vào có chút khó hiểu, thậm chí không ưa.

Nhiều người bảo, Nhung thiếu tôn trọng người đã khuất. Trong ngày buồn như vậy, em vẫn ăn mặc điệu đà, thật khó coi.

Muốn nổi bật thì thiếu gì ngày mà đến ngày bố mất vẫn còn quan tâm đến làm đẹp? Quan niệm thông thường là tới một đám tang, đa phần đều chọn trang phục giản dị, màu sắc đơn thuần thay vì những trang phục lòe loẹt, sặc sỡ. Chính vì lý do này, chiếc váy vàng của Nhung trở nên quá đỏm dáng, không thuận mắt nhiều người.

Mọi người thì thầm, nhận xét Nhung điệu đà không phải lối. Ác ý hơn, có người còn nói em vô tâm, vô tính, chỉ biết coi trọng hình thức bản thân, đến ngày đau buồn nhất vẫn muốn gây chú ý.

Nói thật, nghe những lời bàn tán này, tôi rất đau lòng. Nhưng tôi cũng cảm thấy các đồng nghiệp nói không phải hoàn toàn vô lý.

Ở cơ quan, tôi được tiếng là chơi thân với Nhung. Bản thân tôi coi Nhung như em gái. Mặc dù hơn tuổi, tôi học được ở Nhung nhiều điều, từ sự thông minh, khoa học trong cách giải quyết công việc đến năng lượng tích cực, dễ thương mà em trao cho những người xung quanh.

Ngày lễ tròn một tuần của bố Nhung, tôi sắm chút lễ nhỏ rẽ qua thắp hương, tiện thể hỏi han, quan tâm gia đình. Khi tới nơi, tôi giật mình thấy Nhung vẫn mặc trên người bộ váy vàng khá điệu. Không phải bộ váy hôm trước nhưng màu vàng thì giống y chang.

Tôi không kìm được, nhỏ nhẹ mắng Nhung: “Em bị làm sao đấy? Thiếu gì quần áo mà những ngày này lại cứ phải váy vàng?”.

Nhung bật khóc khiến tôi hoảng hốt, biết mình lỡ lời. Tôi vội vã xin lỗi nhưng Nhung lắc đầu, tỏ ý không sao. Ánh mắt em vẫn tỏ ra vô cùng đau đớn. Chồng Nhung khéo léo xin phép đưa Nhung trở vào trong để lấy lại bình tĩnh.

Sau đó, cậu ấy trở ra nói chuyện với tôi. Cậu ấy bảo: “Tội Nhung lắm chị ạ. Em biết nhiều người để ý điều này nhưng gia đình em có lý do riêng. Nhung vốn có em gái kém hai tuổi bị bạo bệnh, đã mất nhiều năm trước.

Vì mẹ mất sớm, bố Nhung gà trống nuôi hai con. Ngày em gái Nhung còn sống, bố đi đâu cũng mua váy áo cho hai chị em, chủ yếu là màu vàng. Thậm chí, ngay cả băng đô, giày dép, ông cũng chọn màu vàng cho hai con.

Ông bảo, hai cô con gái là cục vàng của ông. Đời ông chỉ có hai cục vàng này. Ra ngoài, cuộc sống dù mệt mỏi tới đâu, chỉ cần nghĩ có hai cục vàng lon ton đợi bố ở nhà, bao nhiêu mệt nhọc đều tan biến hết. Ngày khâm liệm con gái út, ông vẫn yêu cầu mặc cho con gái bộ váy vàng mà cả ông và con đều yêu thích nhất.

Cho nên sau này, dù đi đâu, làm gì, cứ ngày trọng đại trong gia đình là Nhung lại mặc váy vàng, coi như mặc cho cả phần em gái. Ngày sinh nhật bố, sinh nhật em, ngày giỗ chạp, lễ Tết…, Nhung đều chọn màu vàng.

Khi bố bị ốm, sức khỏe trở nên yếu ớt, trí nhớ suy giảm lẫn lộn người này, người khác nhưng chỉ riêng Nhung, cứ mặc đồ màu vàng là ông nhận ra con gái của ông”.

Tôi không kìm được nước mắt khi nghe chồng Nhung nói chuyện. Cậu ấy kể đến đâu, nước mắt tôi chảy dài đến đó. Xưa giờ, Nhung hay tâm sự với tôi chuyện gia đình, chồng con. Nhưng tuyệt nhiên, những lo lắng về bố và câu chuyện sâu kín của em về người em gái ruột, tôi chưa được nghe.

Câu chuyện cảm động về chiếc váy vàng cứ ám ảnh tôi mãi. Những lời xì xào ở cơ quan trở nên quá tàn nhẫn với em.

Tôi đã kể cho mọi người nghe lý do tại sao Nhung mặc váy vàng trong tang lễ bố. Những lời thì thầm trở nên im bặt. Không phải riêng tôi, nhiều người cũng đưa tay lên chấm nước mắt. Không ai nói thêm một lời nào nữa.

Có lẽ, chúng ta vẫn luôn vội vàng và vô tâm cho mình quyền phán xét về một người khi chưa thực sự hiểu gì về họ. Cuộc sống này không hề dễ dàng với bất cứ ai. Mỗi cá nhân sống quanh ta đều có câu chuyện và hàng vạn nỗi buồn không ai biết tới.

Cho nên tốt nhất là hãy chọn tôn trọng, thay vì bình luận và nhận xét người khác bằng ánh mắt chủ quan của mình.

 

Bài đăng phổ biến từ blog này

Bố chồng tôi 88 tuổi góa vợ được 1 năm thì đòi đi bước nữa với cô hàng xóm đáng tuổi cháu. Ngày tổ chức hôn lễ, bố vội vàng dắt vợ lên phòng tân hôn. Đột nhiên cả nhà nghe tiếng hét thất thanh mở cửa thì thấy…

Mẹ quadoi chưa được 1 năm bố đã cưới ngay vợ trẻ mới. Từ đó chị em tôi như sống trong dianguc. Trước mặt bố, bà ta luôn dịu dàng nói lời ngọt sớt. Nhưng sau lưng thì chúng tôi phải ăn toàn đồ thừa. Một hôm tôi vô tình nghe được âm thanh lạ lùng trong phòng bố, mở cửa ra thì một mùi sộc lên…

4 kiểu phụ nữ dễ dãi trong chuyện "qu.a.n h.ệ" với người khác giới, đặc biệt là kiểu đầu tiên

Xót xa bé 14 ngày tuổi bị mẹ bỏ rơi cùng lá thư đẫm nước mắt

Lên thành phố rửa bát thuê cho quán phở được 6 tháng thì tôi quen được anh Nam – khách quen của quán. Anh đề nghị tôi “đ/ẻ th/uê” với giá 300 triệu, lấy tiền mà làm lại cuộc đời

Khi trong gia đình có người qua đời cần biết, không nên giữ lại 4 di vật пàყ cho con cháu

4 kiểu vợ chồng ”không có duyên đi lâu dài”, tốt nhất nên rời đi càng sớm càng tốt

Người xưa nói chẳng sai: "Xây nhà có 2 cửa, cả của và người đều lao đao", xây nhà 2 cửa thì sao?

Giỗ bố chồng nhưng mẹ chồng đi chơi từ sáng sớm, để mặc con dâu một mình lo liệu làm cỗ, lúc bà quay về thì cả làng đang…

Bài đăng phổ biến từ blog này

Bố chồng tôi 88 tuổi góa vợ được 1 năm thì đòi đi bước nữa với cô hàng xóm đáng tuổi cháu. Ngày tổ chức hôn lễ, bố vội vàng dắt vợ lên phòng tân hôn. Đột nhiên cả nhà nghe tiếng hét thất thanh mở cửa thì thấy…

Mẹ quadoi chưa được 1 năm bố đã cưới ngay vợ trẻ mới. Từ đó chị em tôi như sống trong dianguc. Trước mặt bố, bà ta luôn dịu dàng nói lời ngọt sớt. Nhưng sau lưng thì chúng tôi phải ăn toàn đồ thừa. Một hôm tôi vô tình nghe được âm thanh lạ lùng trong phòng bố, mở cửa ra thì một mùi sộc lên…

Xót xa bé 14 ngày tuổi bị mẹ bỏ rơi cùng lá thư đẫm nước mắt