Cô gái 19 tu-ổi nói thẳng: “Anh mà bỏ vợ, em b;/ỏ họ–c luôn để cưới” – chàng trai nghe như rót mật vào tai liền về b–ỏ vợ gấp
Anh Minh , 33 tuổi, làm thợ cơ khí ở khu công nghiệp, lấy vợ sớm, có một cô con gái 5 tuổi. Cuộc sống tuy không giàu, nhưng vợ anh — chị Thảo — là người chịu thương chịu khó, sáng đi bán bún, chiều lại tất tả đón con. Chỉ có điều, những năm gần đây, giữa họ ít khi còn chuyện trò, những bữa cơm cũng nhạt dần, lạnh như thép nguội. Một tối sau ca làm, bạn rủ Minh ra quán hát “ Phố Khuya ” cho khuây khỏa. Đêm ấy, anh gặp Linh , cô gái 19 tuổi, trẻ trung, trong sáng, nói chuyện dễ thương. Linh không giống những cô gái quán khác — ít cười gợi, hay hỏi chuyện học hành, còn kể anh nghe về ước mơ mở tiệm tóc nhỏ để “sống đàng hoàng”. Hôm anh than chuyện vợ chồng lạnh nhạt, Linh cười nhẹ, mắt rưng rưng: “Nếu là em, em sẽ không để chồng em phải đi hát tìm vui đâu anh. Anh mà bỏ vợ, em bỏ học luôn để cưới anh liền.” Lời nói ngọt như rót mật. Anh Minh về nhà, cứ nghe mãi câu ấy trong đầu. Đêm đó, anh nằm bên vợ mà quay lưng, lòng chỉ thấy hình bóng cô gái 19 tuổi với giọng nó...