Bà Phương Hằng hãnh diện khoe tấm bằng giáo sư danh dự nhưng thực ra mới chỉ học hết lớp 11, nhìn sang học vấn của ông Dũng Lò Vôi mới càng há hốc hơn nữa

Hình ảnh
  Vợ chồng ông bà chủ  Đại Nam  là hai trong số những doanh nhân đình đám nhất tại Việt Nam. Họ nắm giữ khối tài sản khổng lồ, có nhiều đóng góp cho kinh tế địa phương lẫn cả nước. Thời gian qua, bà  Nguyễn Phương Hằng  gây chú ý vì những buổi livestream sóng gió. Trong lần lên sóng mới đây, nữ đại gia bất ngờ tiết lộ chuyện mình chỉ học đến lớp 11. Tuy nhiên bà tự tin vào những trải nghiệm tích lũy hàng chục năm. Về phần ông  Dũng Lò Vôi , vị đại gia này cũng chưa kịp hoàn thành chương trình học cấp 3 thì lên đường đi bộ đội. Ông phục vụ trong quân ngũ thời gian dài, về sau xuất ngũ mới bắt đầu chuyển sang kinh doanh và tạo được cơ ngơi bền vững như hiện tại. Nhiều người có thể bất ngờ khi biết được học vấn của vợ chồng ông bà chủ  Đại Nam . Điều gây chú ý hơn nữa là cả hai người họ vẫn sở hữu những học vị rất cao như tiến sĩ, giáo sư. Được biết, trường Đại học Apollos đã trịnh trọng trao cho cặp đôi bằng giáo sư thỉnh giảng nhờ nhiều đóng góp của họ tại chi nhánh ở Malaysia. Ông  Huỳ

Gửi chồng – Người đàn ông có tâm với cả thiên hạ, chỉ vô tâm với mỗi vợ mình



 Đàn ông lạ lắm, không phải là anh không thể thấy, mà là không có tâm để thấy. Vì anh có thể để tâm đến cả thiên hạ ngoài kia, chỉ vô tâm với mỗi vợ mình. Nhưng một người đàn ông có tâm với cả thiên hạ, chỉ vô tâm với mỗi vợ mình thì tệ lắm, vứt đi là vừa!

Gửi chồng – Người đàn ông có tâm với cả thiên hạ, chỉ vô tâm với mỗi vợ mình (Hình minh họa)

Chị em biết không một khi đàn ông đã vô tâm thì trở nên "nhẫn tâm" khủng khiếp. Họ có thể để ý đến tất tần tật những mối quan hệ xã hội nhưng tất thảy những điều xảy ra với vợ mình họ lại chẳng mảy may vướng bận. Không phải họ không yêu nhưng bản chất họ là thế, mà cái gì đã thuộc về bản chất thì khó lòng mà thay đổi. Cũng có những người đàn ông yêu nhưng chẳng thật lòng nên đương nhiên thứ họ trao lại cho vợ cũng chẳng là sự tận tụy chân thành thì không có gì để bàn cãi nữa.

Tôi có cô bạn xinh đẹp giỏi giang, ra trường là cưới ngay, nghỉ cũng phải vì 2 bạn của tôi quen nhau ngót nghét cũng đã 6 năm rồi, đủ độ chính muồi để cùng nhau về dưới 1 mái nhà. Chỉ lạ là, khi ở chung nhà, cô bạn tôi lại nhiều đêm gọi điện thoại cho tôi rồi khóc nức nở. Bạn bảo chồng cứ hay đi về khuya, bạn đang có thai 3 tháng mà anh ấy chẳng quan tâm gì, chỉ khi nào bạn tôi lên tiếng thì mới để ý mà cưng chiều. Nhiều lạn bạn bảo chắc do qua cái thời yêu nhau rồi, khi cưới về là thế. Nhưng tôi bảo đây là dấu hiệu của đàn ông vô tâm. Bởi chồng bạn tôi vẫn thương bạn tôi lắm chỉ có điều hơi "lơ ngơ" với mọi chuyện thôi.

Nói đến đây tôi chợt nhế đến một câu chuyện tương tự tôi đọc được trên mạng thế này:

Mình quen nhau 5 năm, cưới nhau 5 năm, tròn 10 năm nghĩa tình. Mình có với nhau 2 con trai gái đủ đầy, cũng là minh chứng cho chặng đường bên nhau đã qua. Rõ ràng mình là vợ chồng, rõ ràng em là người đàn bà có chồng, vậy mà gần 5 năm qua, em lại luôn tự hỏi mình một câu, rốt cuộc chồng em đã ở đâu?

Kỷ niệm 10 năm ngày cưới, anh gọi về nhà chỉ để nói anh đi sinh nhật vợ sếp tổng. Em chưa kịp nói một câu không sao, anh cứ vậy mà cúp máy. Hôm đó, con hỏi em, hôm nay sao mẹ lại nấu nhiều món? Em không biết trả lời thế nào, chỉ biết nhìn con ăn ngon mà ủi an.

Sinh nhật em, anh nhờ em đi cùng anh lựa món quà cho đối tác. Anh tỉ mỉ chọn cho bằng được, cứ hỏi em mãi một câu em có thấy đẹp không? Em gật đầu chẳng nói gì. Hôm đó, anh đi đến tận gần khuya mới về. Con trai tỉnh giấc phát hiện ba về nhà, vô tư hỏi, hôm nay ba đã tặng quà gì cho mẹ? Anh giật mình, vội vàng tặng em bó hoa như lời xin lỗi. Em nhìn anh, rồi nhìn bó hoa anh đem về từ tiệc tùng sa hoa, em lặng người, cười không nổi, khóc cũng không thể.

Sinh nhật con trai trai 6 tuổi, anh nói với con, anh sẽ về sớm cùng con vui vẻ với mọi người. Bạn bè họ hàng mình hôm đó ai cũng đến chung vui cùng con. Vậy mà, đến tận cuối ngày, bóng dáng anh cũng không thấy. Anh chỉ gọi một cuộc báo với em rằng sếp nhờ việc gấp, anh không thể về. Em nghe rồi, nhìn con ôm hoài con gấu bông anh tặng năm trước, tự dưng người mẹ như em lại trở nên bất lực quá đỗi.

Ngày em sinh con gái mình, nằm đau suốt 2 ngày trời vẫn chưa sinh được. Trong chập chờn tỉnh mê suốt thời gian đó, chắc chỉ được vài phút em nhìn thấy anh. Anh đến rồi lại đi, vì đồng nghiệp nhờ vả, vì đối tác cần này kia, vì sếp muốn gì đó. Em không đủ sức nói anh ở lại, cũng không đủ sức muốn anh hiểu em cũng cần anh. Mấy ngày sau đó, khi em sinh rồi, anh mừng rỡ đến ôm con cưng nựng, để bên cạnh em một ổ bánh mì nguội lạnh. Em nước mắt ầng ậng, nói một câu đau lòng cũng không thể. Anh chỉ nói, anh bận quá chẳng biết mua gì khác.

Anh biết không, tháng năm tuổi trẻ mình bên nhau, khi anh chưa là ông này vị kia đã từng bận rộn thế nào? Anh theo đuổi những bước đầu sự nghiệp đến giờ ngủ cũng không có, anh vất vả ngược xuôi đến một ngày nghỉ ngơi cũng khó. Vậy mà, có năm nào anh quên ngày sinh nhật của em, có lúc nào anh không ở bên con khi con cần? Em không phải một người vợ thích đòi hỏi, em chưa từng là kẻ thích yêu chiều. Em sẵn sàng đứng sau hết những công danh sự nghiệp anh mưu cầu. Và điều em cần, chắc chỉ là trong những bộn bề ngập ngụa, em và con vẫn luôn là điều anh nghĩ đến đầu tiên. Vậy mà, khi anh đã có chức cao vọng trọng, em và con lại đứng sau hàng dài những người là bạn anh, là sếp anh, là đối tác, đồng nghiệp của anh.

Em luôn nghĩ, làm gì có đàn ông vô tâm, cũng như chồng em sao có thể vô tâm được? Anh từng thương em chân thành, anh từng quan tâm từng nụ cười cái nhíu mày của em. Để đến một ngày, em quay lưng nước mắt lưng tròng anh cũng không biết, em nói mình mệt mỏi anh cũng chỉ ngó lơ, em một mình với chật vật của đàn bà anh đều không để tâm thì cuối cùng em cũng đã hiểu. Anh không vô tâm, chỉ là tâm của anh đã thôi không còn đặt nơi em và con nữa. Anh có thể nhớ đối tác thích gì, sếp muốn gì, chứ lại quên con cần gì, em mong gì. Anh khôn khéo hiểu cả tâm lý khách hàng, vậy mà một lần cũng không thấy ánh mắt em cô quạnh nhường nào. Không phải là anh không thể thấy, mà là không có tâm để thấy. Vì anh có thể để tâm đến cả thiên hạ ngoài kia, chỉ vô tâm với mỗi vợ mình.

Suốt 5 năm qua, em đã luôn tự giữ gìn một hình ảnh đã từng rất đẹp. Khi anh nắm tay em nơi giáo đường linh thiêng, hứa một lời sẽ chăm lo cho em một đời. Em lưu giữ giây phút đó như cố gắng níu kéo từng chút kiên nhẫn và cố gắng của mình. Đến một lúc, khi anh trở về với mùi nước hoa lạ lẫm, với vết son trên cổ áo trắng tinh, em biết mình không còn đủ sức nữa

Vô tâm nơi anh rồi cũng chạm đến ranh giới cuối cùng trong lòng dạ của em. Đàn bà như em, cũng dung dị đòi hỏi yêu thương sẻ chia, cũng chỉ mong gia đình đầm ấm. Là anh keo kiệt quan tâm, là anh bỏ quên nghĩa tình, là anh vô tâm đến vô tình. Lòng cạn, tim tan, em rồi cũng học cách cạn tình. Trả lại anh hết nghĩa tình đã cũ, trả luôn cả những vô tâm một thời. Duyên vợ chồng mình, đến đây như tiễn nhau bằng một kiếp chia ly. Đừng hỏi em những chuyện đã cũ, đừng bắt em thứ tha. Chẳng ai chịu nổi cô đơn mải miết, cũng không có sự cố gắng nào hoài vô vọng. Cố gắng rồi, đợi chờ rồi, em cũng đến lúc cũng phải tự thương lấy mình, tự xót lấy con. Thế thì đừng trách em, cũng đừng níu kéo nhau làm gì.

Mình buông tay nhau đi, mình buông tha nhau đi, được không, chồng vô tâm?

Đọc đến đây tôi thấy sống mùi mình cay cay, đàn bà hơn nhau ở tấm chồng chẳng qua là sự san sẻ yêu thương và cảm thông nhau thôi các chị à. Nếu lấy nhằm người đàn ông có tâm với cả thiên hạ, chỉ vô tâm với mỗi vợ mình thì xem như một mình gánh vác cả gia đình, một mình nuốt nước mắt làm vui sống qua ngày đoạn tháng. Vậy thì chẳng khác nào đàn bà độc thân mang tiếng có chồng để làm gì?

Cuối cùng phụ nữ hay nhớ lại câu này đừng bao giờ lấy người đàn ông có tâm với cả thiên hạ, chỉ vô tâm với mỗi vợ mình!

Bài đăng phổ biến từ blog này

Bố chồng tôi 88 tuổi góa vợ được 1 năm thì đòi đi bước nữa với cô hàng xóm đáng tuổi cháu. Ngày tổ chức hôn lễ, bố vội vàng dắt vợ lên phòng tân hôn. Đột nhiên cả nhà nghe tiếng hét thất thanh mở cửa thì thấy…

Bố U85 ở cùng anh cả, tháng nào cũng nhận lương hưu 14 triệu lại có sổ tiết kiệm 800 triệu nhưng ngày nhắm mắt xuôi tay, chị dâu đi khắp nơi vay tiền lo đám hiếu: Hỏi ra mớ biết, hóa ra, toàn bộ số tiền của ông đều bị …

Mẹ quadoi chưa được 1 năm bố đã cưới ngay vợ trẻ mới. Từ đó chị em tôi như sống trong dianguc. Trước mặt bố, bà ta luôn dịu dàng nói lời ngọt sớt. Nhưng sau lưng thì chúng tôi phải ăn toàn đồ thừa. Một hôm tôi vô tình nghe được âm thanh lạ lùng trong phòng bố, mở cửa ra thì một mùi sộc lên…

4 kiểu phụ nữ dễ dãi trong chuyện "qu.a.n h.ệ" với người khác giới, đặc biệt là kiểu đầu tiên

Khi trong gia đình có người qua đời cần biết, không nên giữ lại 4 di vật пàყ cho con cháu

Xót xa bé 14 ngày tuổi bị mẹ bỏ rơi cùng lá thư đẫm nước mắt

4 kiểu vợ chồng ”không có duyên đi lâu dài”, tốt nhất nên rời đi càng sớm càng tốt

Người xưa nói chẳng sai: "Xây nhà có 2 cửa, cả của và người đều lao đao", xây nhà 2 cửa thì sao?

Mỗi lần chị hàng xóm nháy mắt là tôi phải qua phục vụ ông chồng bại liệt của chị ta cho đến một ngày chuyện khủng khiếp đó xảy ra

Bài đăng phổ biến từ blog này

Bố chồng tôi 88 tuổi góa vợ được 1 năm thì đòi đi bước nữa với cô hàng xóm đáng tuổi cháu. Ngày tổ chức hôn lễ, bố vội vàng dắt vợ lên phòng tân hôn. Đột nhiên cả nhà nghe tiếng hét thất thanh mở cửa thì thấy…

Bố U85 ở cùng anh cả, tháng nào cũng nhận lương hưu 14 triệu lại có sổ tiết kiệm 800 triệu nhưng ngày nhắm mắt xuôi tay, chị dâu đi khắp nơi vay tiền lo đám hiếu: Hỏi ra mớ biết, hóa ra, toàn bộ số tiền của ông đều bị …

Mẹ quadoi chưa được 1 năm bố đã cưới ngay vợ trẻ mới. Từ đó chị em tôi như sống trong dianguc. Trước mặt bố, bà ta luôn dịu dàng nói lời ngọt sớt. Nhưng sau lưng thì chúng tôi phải ăn toàn đồ thừa. Một hôm tôi vô tình nghe được âm thanh lạ lùng trong phòng bố, mở cửa ra thì một mùi sộc lên…