Sự TҺật KιпҺ Hoàпg Sau Ca Trực Đȇm: Trưởпg KҺoa CҺuṓc TҺuṓc Mȇ Cưỡпg Hιếp Cȏ Y Tá Mớι”
Sự TҺật KιпҺ Hoàпg Sau Ca Trực Đȇm: Trưởпg KҺoa CҺuṓc TҺuṓc Mȇ Cưỡпg Hιếp Cȏ Y Tá Mớι” Phía sau những ánh đèn bệnh viện rực rỡ, có những câu chuyện không bao giờ được kể thành lời. Ở một thành phố ven biển mang tên Hòa Thành, nơi mọi người tin rằng ngành y là nơi thiêng liêng nhất, một bi kịch lặng thầm đã diễn ra và vùi dập ước mơ của một cô gái trẻ tên Trần Diễm My. Diễm My, 24 tuổi, vừa tốt nghiệp thủ khoa ngành điều dưỡng. Không có gia đình làm trong ngành, không mối quan hệ nâng đỡ, cô đến bệnh viện Nhân Đức với hy vọng được làm việc, được giúp người. Với nụ cười luôn thường trực trên môi và đôi mắt chan chứa nhiệt huyết, cô tin rằng mọi cố gắng rồi sẽ được đền đáp. Ngày đầu đến nhận việc, My được phân công vào Khoa Chăm Sóc Đặc Biệt, tầng sáu, nơi chỉ tiếp nhận bệnh nhân VIP. Mọi thứ ở đây đều bóng bẩy, sạch sẽ và kín đáo. Người phụ trách khu này là bác sĩ Trần Nam, một bác sĩ có tiếng với vẻ ngoài điềm đạm và lịch lãm, được mọi người gọi là “bàn tay vàng” trong giới nội khoa. Ng...