Cô gái trẻ lỡ qua đêm không về nhà bị cả làng b-/ê u rế;/ u không còn nguy-ên v/ ẹn, bố mẹ nhắm mắt gả cô cho người đàn ông s-ứ;t môi cuối xóm

Hình ảnh
  Cả làng Đông Hòa xôn xao từ sáng sớm khi thấy  Thắm  – cô gái 22 tuổi, xinh nhất vùng –  không về nhà suốt một đêm . Cô chỉ đi đám cưới bạn thân ở làng bên, chẳng may trời đổ mưa lớn, cầu gãy, phải ngủ nhờ nhà người bạn. Nhưng với một vùng quê mà “lời đồn còn nhanh hơn điện thoại”, mọi thứ đã vượt khỏi tầm kiểm soát khi  mẹ Thắm tái mặt thấy con gái sáng sớm mới lê lết về , đầu tóc ướt sũng, áo quần lấm lem. Thằng Sứt  – tên là  Tuấn , sống một mình ở cuối xóm. Từ nhỏ môi bị sứt, nói ngọng, mặt mũi lầm lì,  bị ghét, bị sợ, bị coi là “quái gở” . Nhưng không ai biết rõ anh làm gì, sống ra sao, chỉ biết lâu lâu thấy có xe ô tô biển tỉnh khác tới tìm. Gia đình Thắm hoảng loạn vì sĩ diện.  Mẹ cô không dám ngẩng đầu lên chợ, cha cô cay đắng đến mức  chỉ thốt một câu gọn lỏn : – “Gả nó cho thằng Tuấn, cho xong!” Không ai hỏi ý Thắm. Cô bị ép cưới chỉ sau 3 ngày. Không váy cưới, không lễ rình rang, chỉ là một đám cưới  lặng lẽ như đưa dâu...

Ngày ăn hỏi, cả nhà gái ra đón rước nhà trai bằng chiêng trống và ngựa trắng, nhưng vừa đến cổng thì trưởng đoàn nhà trai bỗng lăn đùng ra ng;/ất giữa sân

 Tôi là bố của Linh – một cô gái Hà Nội ngoan ngoãn, học cao hiểu rộng. Nó đem lòng yêu một chàng trai tên Phong – con nhà làm ăn lớn, gốc gác gốc Mường ở vùng núi phía Bắc. Hai đứa quen nhau trong một dự án cộng đồng và quyết định tiến tới hôn nhân chỉ sau 6 tháng.


Phía nhà trai cực kỳ trọng lễ nghĩa. Họ tuyên bố sẽ mang lễ ăn hỏi theo nghi thức truyền thống cổ của dòng họ Mường Đăng, một tộc người nổi tiếng với những lễ cưới kỳ bí từ trăm năm trước.

Chúng tôi, nhà gái, ban đầu lo lắng, nhưng vì nể trọng gia đình nhà trai — nhất là ông Dũng, chú ruột Phong và cũng là trưởng đoàn ăn hỏi, người gìn giữ nghi thức cổ của họ — nên đồng ý.


Sáng ngày ăn hỏi, đúng 7 giờ, cả xóm chúng tôi chấn động bởi âm thanh chiêng trống dập dồn, tiếng tù và vang vọng, kéo theo một đoàn người mặc áo chàm dài, tay mang tráp đỏ, phía sau là một con ngựa trắng tinh, phủ khăn điều — dẫn đầu là ông Dũng, mặc áo lễ cổ truyền, tay cầm gậy ngà, mặt nghiêm nghị như đang dự tang lễ chứ không phải đi cưới vợ cho cháu.

Cả nhà tôi ùa ra cổng. Người dân xung quanh kéo đến xem đông như hội. Ai cũng trầm trồ:

“Chưa bao giờ thấy lễ ăn hỏi nào hoành tráng, kỳ lạ như thế này…”

Nhưng đúng khoảnh khắc đoàn vừa đặt chân vào sân, ông Dũng – trưởng đoàn – bỗng khựng lại, mắt trợn ngược, miệng ú ớ… rồi lăn đùng ra giữa sân gạch, bất tỉnh!

Không ai kịp phản ứng. Cả đoàn nhà trai lập tức tán loạn. Một người rút điện thoại gọi ai đó, gấp gáp nói:

“Báo cho bà cụ… nghi lễ bị lỗi rồi! Có chuyện rồi!”

Họ không cho ai chạm vào ông Dũng. Hơn 20 phút sau, một cụ bà gần 90 tuổi trong họ nhà trai, chống gậy run rẩy tới nơi. Bà cụ vừa nhìn ông Dũng đang nằm giữa sân, vừa liếc qua phía bàn thờ gia tiên nhà tôi, thì mặt tái mét. Miệng lẩm bẩm:

“Sai rồi… Giao long động mộ… Lễ gãy duyên… Không thể tiếp tục…”

Bà quay sang con cháu, tuyên bố thẳng:

Hủy đám cưới. Lập tức. Nếu không… cả hai họ đều có người phải nằm xuống.

Cả họ nhà tôi chết lặng.


Một tiếng sau, tin dữ gọi đến từ bệnh viện huyện: Ông Dũng – trưởng đoàn ăn hỏi – đã tắt thở trên đường cấp cứu, nguyên nhân không rõ ràng, chỉ có một vết bầm đen đúng giữa ngực, hình xoáy tròn như dấu ấn.

Nhưng cú twist chưa dừng lại ở đó.

Khi dọn dẹp lễ cưới, tôi phát hiện một mảnh giấy nhét bên dưới chiếc tráp lễ, viết bằng nét chữ run rẩy, có vẻ là của ông Dũng:

“Nếu con ngựa trắng dừng lại trước cửa nhà gái… đừng bước vào.

Dưới ngôi nhà này… từng có một cuộc hôn nhân bị nguyền rủa 72 năm trước — cô dâu treo cổ ngay đêm động phòng…

Máu chưa rửa hết. Linh hồn chưa siêu thoát. Ai thành hôn ở đây… đều phải thay số mệnh.”

Bài đăng phổ biến từ blog này

Bố chồng tôi 88 tuổi góa vợ được 1 năm thì đòi đi bước nữa với cô hàng xóm đáng tuổi cháu. Ngày tổ chức hôn lễ, bố vội vàng dắt vợ lên phòng tân hôn. Đột nhiên cả nhà nghe tiếng hét thất thanh mở cửa thì thấy…

TP.HCM: PҺát Hιệп Mùι Lạ, CҺủ NҺà Kȇu Ngườι Đục Tườпg Và PҺát Hιệп Bí Mật Rợп Ngườι Sau Lớp GạcҺ.

Mẹ quadoi chưa được 1 năm bố đã cưới ngay vợ trẻ mới. Từ đó chị em tôi như sống trong dianguc. Trước mặt bố, bà ta luôn dịu dàng nói lời ngọt sớt. Nhưng sau lưng thì chúng tôi phải ăn toàn đồ thừa. Một hôm tôi vô tình nghe được âm thanh lạ lùng trong phòng bố, mở cửa ra thì một mùi sộc lên…

4 kiểu phụ nữ dễ dãi trong chuyện "qu.a.n h.ệ" với người khác giới, đặc biệt là kiểu đầu tiên

Xót xa bé 14 ngày tuổi bị mẹ bỏ rơi cùng lá thư đẫm nước mắt

Lên thành phố rửa bát thuê cho quán phở được 6 tháng thì tôi quen được anh Nam – khách quen của quán. Anh đề nghị tôi “đ/ẻ th/uê” với giá 300 triệu, lấy tiền mà làm lại cuộc đời

Khi trong gia đình có người qua đời cần biết, không nên giữ lại 4 di vật пàყ cho con cháu

4 kiểu vợ chồng ”không có duyên đi lâu dài”, tốt nhất nên rời đi càng sớm càng tốt

Người xưa nói chẳng sai: "Xây nhà có 2 cửa, cả của và người đều lao đao", xây nhà 2 cửa thì sao?

Bài đăng phổ biến từ blog này

Bố chồng tôi 88 tuổi góa vợ được 1 năm thì đòi đi bước nữa với cô hàng xóm đáng tuổi cháu. Ngày tổ chức hôn lễ, bố vội vàng dắt vợ lên phòng tân hôn. Đột nhiên cả nhà nghe tiếng hét thất thanh mở cửa thì thấy…

TP.HCM: PҺát Hιệп Mùι Lạ, CҺủ NҺà Kȇu Ngườι Đục Tườпg Và PҺát Hιệп Bí Mật Rợп Ngườι Sau Lớp GạcҺ.

Mẹ quadoi chưa được 1 năm bố đã cưới ngay vợ trẻ mới. Từ đó chị em tôi như sống trong dianguc. Trước mặt bố, bà ta luôn dịu dàng nói lời ngọt sớt. Nhưng sau lưng thì chúng tôi phải ăn toàn đồ thừa. Một hôm tôi vô tình nghe được âm thanh lạ lùng trong phòng bố, mở cửa ra thì một mùi sộc lên…