Đám cưới vừa rước dâu về tới cổng, thì ông cụ liệt giường suốt 10 năm của nhà trai độ-t n-gột bật dậy, lảo đảo chỉ về phía cô dâu nói ú ớ
Ông Lâm – 84 tuổi – liệt giường suốt 10 năm sau một cơn tai biến nặng, chỉ nằm bất động, mắt trơ trơ, tay chân teo tóp, gần như sống đời thực vật.
Cả nhà không ai nghĩ ông còn nhận thức được gì.
Hôm ấy, con trai út là Hoàng làm đám cưới.
Sau bao năm tích góp, nhà trai mở cổng lớn rước dâu về, pháo nổ vang cả xóm.
Nhưng ngay khi cô dâu vừa bước qua bậc cửa, cả họ chưa kịp nâng ly mừng thì từ trong buồng trong, ông Lâm bỗng bật dậy.
Không ai tin nổi vào mắt mình.
Ông đứng run rẩy, mắt trợn ngược, tay run run chỉ thẳng về phía cô dâu, miệng ú ớ như cố nói điều gì.
“Nó… nó… KHÔNG… ĐƯỢC!”
Cả nhà tái mặt.
Mẹ chú rể lắp bắp: “Cha… cha tỉnh lại sao? Trời ơi… gọi bác sĩ mau!”
Nhưng sau vài giây, ông Lâm lại đổ gục xuống giường, toàn thân co giật nhẹ rồi im bặt. Bác sĩ đến kiểm tra chỉ lắc đầu: “Co giật phản xạ thôi, ông cụ vẫn… như cũ.”
Mọi người kết luận: ông bị kích động nhất thời, nói nhảm.
Đêm đó, cô dâu liên tục mơ thấy một người đàn ông già chỉ tay vào mặt mình, gào lên:
“Không được bước chân vào nhà này!
Không được cưới nó!”
Cô tỉnh dậy, mồ hôi đầm đìa, cổ họng nghẹn ứ, chân tay lạnh ngắt.
Từ đêm đó, đêm nào cũng y hệt. Cùng một giấc mơ. Cùng một gương mặt. Cùng một câu nói.
Hoàng – chú rể – bắt đầu điều tra.
Cho đến khi anh phát hiện ra tấm ảnh cũ giấu trong rương của mẹ.
Bức ảnh chụp ông Lâm lúc trẻ, đứng bên một người phụ nữ rất giống mẹ cô dâu.
Phía sau tấm ảnh có ghi mấy dòng chữ nhòe mực:
“Nếu ngày nào đó con gái bà bước vào nhà tôi… thì ân oán bắt đầu trả.”
Hoàng lục lại hồ sơ cũ, bí mật xét nghiệm ADN từ tóc vợ và… chính mình.
Kết quả khiến anh choáng váng: Hai người là anh em cùng cha khác mẹ.
Cô dâu – thực chất là con rơi của ông Lâm, do mối tình vụng trộm năm xưa khi ông còn công tác xa nhà.
Mẹ cô giấu nhẹm suốt 20 năm, không bao giờ kể cha là ai.
Còn ông Lâm… suốt 10 năm nằm liệt, mỗi lần nghe ai đó nhắc đến tên “con gái bà H.” – mẹ cô dâu – thì tay ông đều khẽ giật nhẹ… nhưng chẳng ai để ý.
Cuộc hôn nhân bị hủy bỏ.
Gia đình sụp đổ.
Cô dâu chuyển đi biệt xứ, còn Hoàng lặng lẽ vào chùa quy y.
Mỗi năm, đến ngày cưới hụt đó, nhà ông Lâm không ai dám mở nhạc hay dọn tiệc.
Vì ai cũng nhớ… lời ông lão ú ớ năm nào là câu duy nhất ông nói suốt 10 năm cuối đời.
“Có những bí mật không chết theo người,
mà sống dai dẳng… chỉ chờ đúng ngày quay lại đòi nợ máu mủ.”