Chị gái ruột m:;ất mới tròn 49 ngày, anh rể đã muốn tìm người chăm sóc cơm nước cho mình, tôi đến thắ:p hư::ơng chị g:ái thì bỗng dưng…

Hình ảnh
Chị gái ruột của tôi vừa mất tròn 49 ngày, nỗi đau còn chưa nguôi thì đã nghe hàng xóm xì xào:  “Anh rể mày đang bóng gió tìm người mới lo cơm nước đấy!”  Tim tôi nhói lên, vừa thương chị, vừa giận anh rể quá chóng vánh. Hôm đó, tôi lặng lẽ sang thắp nén hương cho chị. Ngờ đâu, vừa bước vào cửa, đứa cháu gái mới lên 4 tuổi bất chợt lao đến ôm chầm lấy tôi, miệng gọi to hai chữ làm tôi đứng chết lặng: “Mẹ ơi!” Cả căn nhà im phăng phắc. Tôi vội vàng quỳ xuống ôm con bé, nước mắt ràn rụa. Anh rể thì từ trong buồng bước ra, đôi mắt đỏ hoe, giọng nghẹn lại, thì thầm với tôi đúng ba từ: “Đừng bỏ đi…” Tôi run bắn người, không hiểu nên khóc hay nên giận. Cái ôm đó kéo dài đến tận khuya, rồi đêm hôm ấy… chuyện không ai trong dòng họ có thể tưởng tượng lại xảy ra. Để rồi sáng hôm sau, khi tôi còn chưa kịp định thần, mở cánh tủ gỗ của chị gái ngày xưa vẫn cất quần áo, một xấp phong bì rơi thẳng xuống chân. Trong đó, từng tờ giấy ghi chằng chịt nét chữ run rẩy của chị, như một lời trăn tr...

Có mẹ chồng chẳng nhờ vả được gì lên chơi chỉ mang toàn là rau, chẳng có lấy một miếng thịt, bảo trông cháu thì bà bảo “con tao, tao chăm, con mày, mày chăm”

Có mẹ chồng chẳng nhờ vả được gì, lên chơi chỉ mang toàn rau, bảo trông cháu thì bà gắt “con tao, tao chăm, con mày, mày chăm”. Em tức quá dập máy ngay, tối đó hai vợ chồng nhận tin sét đánh ngang tai từ quê…

Ngày cưới về làm dâu, tôi vốn nghĩ mẹ chồng sẽ thương mình vì tôi cũng khéo léo, biết trên biết dưới. Nhưng không ngờ, bà vốn là người rất rạch ròi, kiểu “của ai người nấy xài”.

Bà ở quê, thỉnh thoảng mới lên thành phố thăm con trai và cháu. Mỗi lần lên, bà chỉ mang một bao rau muống, vài mớ cải, chút đậu bắp… tuyệt nhiên không có miếng thịt hay đồ gì giá trị. Tôi không đòi hỏi, nhưng thấy hơi tủi vì mẹ đẻ tôi lên thì lúc nào cũng lỉnh kỉnh gà, cá, bánh trái.

Có lần, tôi bận việc gấp, gọi cho bà:
– Mẹ ơi, mai mẹ trông cháu giúp con nhé, con có ca trực.
Bà đáp gọn lỏn:
– Con tao, tao chăm. Con mày, mày chăm. Tao không dính!

Nghe xong, tôi cứng họng, máu nóng bốc lên tận óc. Tôi dập máy ngay, tức lắm nhưng cũng mặc kệ, tự lo liệu.

Đến tối hôm đó, khi hai vợ chồng đang ăn cơm thì điện thoại reo. Đầu dây là cô em chồng ở quê, giọng run rẩy:
– Anh chị… chuẩn bị về quê ngay đi. Mẹ… mẹ đang ở bệnh viện.

Vợ chồng tôi sững người. Hóa ra, cả tháng nay bà bị bệnh gan nặng, nhưng giấu không cho ai biết. Mấy lần bà lên thành phố mang rau là vì đó là thứ bà trồng được sau mỗi đợt điều trị, vừa tiết kiệm vừa muốn cho con cháu ăn sạch.

Còn câu nói “con tao, tao chăm; con mày, mày chăm” hôm ấy… sau này tôi mới hiểu, bà nói với ý khác. “Con tao” là chỉ chồng tôi – người bà đang âm thầm dành hết sức lực và tiền bạc chạy chữa bệnh, “con mày” là cháu nội – bà không dám nhận trông vì sức khỏe đã quá yếu, sợ nhỡ có chuyện gì.

Lúc ngồi ở bệnh viện, nhìn bà gầy rộc, tay vẫn cầm tấm ảnh cháu, tôi thấy sống mũi cay xè. Những gì tôi nghĩ về bà trước kia… hóa ra chỉ là bề nổi của câu chuyện.

Nội dung quảng cáo

 

Bài đăng phổ biến từ blog này

Bố chồng tôi 88 tuổi góa vợ được 1 năm thì đòi đi bước nữa với cô hàng xóm đáng tuổi cháu. Ngày tổ chức hôn lễ, bố vội vàng dắt vợ lên phòng tân hôn. Đột nhiên cả nhà nghe tiếng hét thất thanh mở cửa thì thấy…

TP.HCM: PҺát Hιệп Mùι Lạ, CҺủ NҺà Kȇu Ngườι Đục Tườпg Và PҺát Hιệп Bí Mật Rợп Ngườι Sau Lớp GạcҺ.

Mẹ quadoi chưa được 1 năm bố đã cưới ngay vợ trẻ mới. Từ đó chị em tôi như sống trong dianguc. Trước mặt bố, bà ta luôn dịu dàng nói lời ngọt sớt. Nhưng sau lưng thì chúng tôi phải ăn toàn đồ thừa. Một hôm tôi vô tình nghe được âm thanh lạ lùng trong phòng bố, mở cửa ra thì một mùi sộc lên…

Khi trong gia đình có người qua đời cần biết, không nên giữ lại 4 di vật пàყ cho con cháu

4 kiểu phụ nữ dễ dãi trong chuyện "qu.a.n h.ệ" với người khác giới, đặc biệt là kiểu đầu tiên

Người xưa nói chẳng sai: "Xây nhà có 2 cửa, cả của và người đều lao đao", xây nhà 2 cửa thì sao?

Xót xa bé 14 ngày tuổi bị mẹ bỏ rơi cùng lá thư đẫm nước mắt

Lên thành phố rửa bát thuê cho quán phở được 6 tháng thì tôi quen được anh Nam – khách quen của quán. Anh đề nghị tôi “đ/ẻ th/uê” với giá 300 triệu, lấy tiền mà làm lại cuộc đời

Mỗi lần chị hàng xóm nháy mắt là tôi phải qua phục vụ ông chồng bại liệt của chị ta cho đến một ngày chuyện khủng khiếp đó xảy ra

Bài đăng phổ biến từ blog này

TP.HCM: PҺát Hιệп Mùι Lạ, CҺủ NҺà Kȇu Ngườι Đục Tườпg Và PҺát Hιệп Bí Mật Rợп Ngườι Sau Lớp GạcҺ.

Xót xa bé 14 ngày tuổi bị mẹ bỏ rơi cùng lá thư đẫm nước mắt

Lên thành phố rửa bát thuê cho quán phở được 6 tháng thì tôi quen được anh Nam – khách quen của quán. Anh đề nghị tôi “đ/ẻ th/uê” với giá 300 triệu, lấy tiền mà làm lại cuộc đời