Vừa đón dâu về mẹ chồng đã ch;;ê ỏng eo thông gia, cưới con không cho nổi một chỉ vàng, tôi nói thẳng “Con nhờ người xách lên nhiều quá đeo chỉ tổ nặng cổ”

Hình ảnh
Ngày cưới, vừa mới đón dâu về đến cổng, mẹ chồng đã  liếc mắt, bĩu môi  rồi buông lời chê bai thông gia: – “Nhà bên kia cưới con mà không cho nổi một chỉ vàng, đúng là… keo kiệt, mất mặt quá!” Tôi nghe mà nóng ran cả mặt, nhưng vẫn cười nhạt rồi đáp lại ngay: – “Mẹ khỏi lo, con nhờ người xách lên nhiều quá, đeo vào chỉ tổ… nặng cổ thôi.” Mẹ chồng  nghiến răng ken két , mặt đỏ bừng vì bị “bắt bẻ” trước họ hàng. Bà hậm hực bỏ ra ngoài, lát sau quay lại tay lỉnh kỉnh mấy hộp vàng, nói oang oang: – “Đây, mẹ đi mua ngay 5 chỉ vàng cho con dâu, để thiên hạ khỏi cười vào mặt nhà này!” Cả đám đông chưa kịp xì xào thì bỗng  một tiếng quát lớn vang lên  từ phía hội trường, làm ai nấy đều giật mình: – “Dừng lại hết cho tôi! Đám cưới này mà còn để cảnh phô trương, coi thường thông gia như thế thì nhà trai chúng tôi xin… HỦY HÔN NGAY TẠI CHỖ!” Mọi người  ngơ ngác quay đầu  lại, thấy chính là  trưởng đoàn nhà trai – chú ruột của chồng tôi , đang mặt đỏ gay gắt ...

Đêm đó 2 đứa cháu gái sốt cao, bà nội nhất quyết không cho đưa đi viện, sáng hôm sau thấy bố mẹ gào khóc thảm thiết gọi bác sĩ đến thì ai mà ngờ được


 Đêm hôm đó, hai đứa bé sinh đôi của vợ chồng tôi mới hơn 1 tuổi, bỗng sốt cao. Cả người chúng nó nóng rực, mắt lim dim, thở hổn hển. Tôi và vợ cuống cuồng xin bà nội cho đưa đi viện ngay trong đêm.

Nhưng bà nội gạt phắt, quắc mắt:

– “Trẻ con sốt là chuyện thường. Xưa chúng mày cũng thế, tao lấy lá hạ sốt, dầu gió, vài viên thuốc hạ nhiệt là khỏi. Đêm hôm chạy viện làm gì cho rách việc, người ta lại cười cho, tưởng bố mẹ không biết chăm con!”

Vợ tôi ôm con vừa khóc vừa van nài nhưng bà vẫn nhất quyết. Tôi cũng rối trí, không dám trái lời vì trong nhà, bà nội luôn có tiếng nói “quyền lực” nhất. Đêm ấy, hai vợ chồng tôi thức trắng, ngồi quạt, lau mồ hôi cho con, nghe tiếng rên khe khẽ của hai đứa nhỏ mà ruột gan như lửa đốt.

Đến sáng, cơn sốt không hề hạ mà còn nặng thêm. Thấy con tím tái, thở gấp, tôi bất chấp tất cả, bế xốc cả hai đứa chạy ra cửa, vừa lúc vợ gào khóc gọi bác sĩ.

Cả nhà nháo nhào. Bà nội vẫn thản nhiên ngồi trong buồng, miệng lẩm bẩm:

– “Sốt tí thôi, có chết chóc gì mà làm ầm ĩ…”

Bác sĩ vừa tới, nhìn tình trạng hai đứa bé thì mặt tái đi, hô hấp nhân tạo ngay tại chỗ rồi gấp rút cho xe chở thẳng vào viện. Tôi bủn rủn chân tay, vợ thì ngất ngay trước cửa.

Mấy tiếng sau, bác sĩ thông báo một câu như sét đánh ngang tai:

– “Hai cháu bị viêm phổi nặng, sốt cao liên tục suốt nhiều giờ, có dấu hiệu biến chứng… Nếu được đưa đến viện từ đêm qua thì đã không nguy kịch thế này.”

Tôi như chết đứng. Trong khi đó bà nội vẫn cố chấp:

– “Lỗi đâu phải ở tao. Tại bọn mày không biết nuôi con thôi!”

Cả phòng bệnh im phăng phắc. Tôi nhìn thẳng vào người phụ nữ đã sinh ra mình mà nghẹn đắng. Chưa bao giờ trong đời, tôi thấy mình vừa đau, vừa hận đến thế.

Hóa ra, người bà bấy lâu nay mà chúng tôi luôn nghĩ là thương cháu hết mực… lại chính là người tước mất cơ hội sống của các con tôi, chỉ vì cố chấp và cái thói gia trưởng, bảo thủ đến mù quáng.

Đêm đó, tôi quyết định: dù thế nào cũng phải đưa vợ con ra ở riêng, không bao giờ để lịch sử lặp lại thêm một lần nữa.

Bài đăng phổ biến từ blog này

Bố chồng tôi 88 tuổi góa vợ được 1 năm thì đòi đi bước nữa với cô hàng xóm đáng tuổi cháu. Ngày tổ chức hôn lễ, bố vội vàng dắt vợ lên phòng tân hôn. Đột nhiên cả nhà nghe tiếng hét thất thanh mở cửa thì thấy…

TP.HCM: PҺát Hιệп Mùι Lạ, CҺủ NҺà Kȇu Ngườι Đục Tườпg Và PҺát Hιệп Bí Mật Rợп Ngườι Sau Lớp GạcҺ.

Mẹ quadoi chưa được 1 năm bố đã cưới ngay vợ trẻ mới. Từ đó chị em tôi như sống trong dianguc. Trước mặt bố, bà ta luôn dịu dàng nói lời ngọt sớt. Nhưng sau lưng thì chúng tôi phải ăn toàn đồ thừa. Một hôm tôi vô tình nghe được âm thanh lạ lùng trong phòng bố, mở cửa ra thì một mùi sộc lên…

Khi trong gia đình có người qua đời cần biết, không nên giữ lại 4 di vật пàყ cho con cháu

4 kiểu phụ nữ dễ dãi trong chuyện "qu.a.n h.ệ" với người khác giới, đặc biệt là kiểu đầu tiên

Người xưa nói chẳng sai: "Xây nhà có 2 cửa, cả của và người đều lao đao", xây nhà 2 cửa thì sao?

Xót xa bé 14 ngày tuổi bị mẹ bỏ rơi cùng lá thư đẫm nước mắt

Lên thành phố rửa bát thuê cho quán phở được 6 tháng thì tôi quen được anh Nam – khách quen của quán. Anh đề nghị tôi “đ/ẻ th/uê” với giá 300 triệu, lấy tiền mà làm lại cuộc đời

Mỗi lần chị hàng xóm nháy mắt là tôi phải qua phục vụ ông chồng bại liệt của chị ta cho đến một ngày chuyện khủng khiếp đó xảy ra

Bài đăng phổ biến từ blog này

TP.HCM: PҺát Hιệп Mùι Lạ, CҺủ NҺà Kȇu Ngườι Đục Tườпg Và PҺát Hιệп Bí Mật Rợп Ngườι Sau Lớp GạcҺ.

Xót xa bé 14 ngày tuổi bị mẹ bỏ rơi cùng lá thư đẫm nước mắt

Lên thành phố rửa bát thuê cho quán phở được 6 tháng thì tôi quen được anh Nam – khách quen của quán. Anh đề nghị tôi “đ/ẻ th/uê” với giá 300 triệu, lấy tiền mà làm lại cuộc đời