Bài đăng

Vợ bảo anh sáng nay bán nốt chuyến chuối này rồi nghỉ sinh, con chúng mình chỉ còn 1 tháng nữa là ra đời

Hình ảnh
“Vợ bảo anh, sáng nay bán nốt chuyến chuối này rồi nghỉ sinh, con chúng mình chỉ còn 1 tháng nữa là ra đời… Anh đã hứa sẽ về sớm, đưa em đi khám thai, rồi cả nhà mình chuẩn bị chào đón thiên thần nhỏ. Thế mà… trời ơi, sao lại nghiệt ngã thế này! Anh đang đi làm thì nhận tin sét đánh từ hàng xóm gọi đến: —  ‘Anh ơi về ngay, vợ anh… vợ anh bị xe tải tông ở chợ rồi!’ Anh buông rơi cả đôi tay chai sạn, lao như điên dại ra đường. Mỗi bước chạy, tim anh đập như sắp vỡ tung, trong đầu chỉ vang vọng lời em dặn:  ‘Anh bán chuyến này thôi nhé, rồi về lo cho mẹ con em’ . Đến nơi… trước mắt anh là cảnh tượng máu loang đỏ trên mặt đường, chuối văng tung tóe, chiếc xe đạp em vẫn dùng chở hàng nằm gãy đôi. Và em… người vợ anh thương nhất… nằm bất động giữa vòng người hốt hoảng. Anh gào lên như kẻ mất trí, quỳ sụp xuống ôm lấy em, lay gọi trong tuyệt vọng: —  ‘Em ơi, mở mắt ra đi! Còn một tháng nữa thôi, con mình sắp chào đời rồi. Sao em nỡ bỏ lại anh một mình thế này?’ Người ta kéo anh ...

“Bố ơi, lúc bố không có nhà, mùa hè nóng hầm hập, mẹ kế không cho con bật điều hòa, quạt mẹ cũng giấy đi, trời rét căm căm

Hình ảnh
“Bố ơi, Những ngày bố đi vắng, con thấy mình như lạc lõng trong chính ngôi nhà của mình. Mùa hè nóng hầm hập, mồ hôi ướt nhẹp áo, con xin bật điều hòa thì mẹ kế gạt phắt đi, bảo  ‘điện đắt, con riêng không được xài’ . Cái quạt con hay dùng, bà còn đem để sang phòng các em. Con chỉ biết nằm co ro, quạt tay bằng tờ giấy rách đến nỗi mệt lả. Đến mùa đông, trời rét căm căm, các em được mặc áo ấm mới thơm mùi vải, còn con chỉ có chiếc áo mỏng rách vai. Con run cầm cập, hai hàm răng va vào nhau lộp cộp. Con cố chịu đựng nhưng hôm ấy, vì quá lạnh, con lén nhóm bếp than thì bị phát hiện. Dì ghẻ gọi con vào phòng, không phải để mắng, mà bắt con làm một việc kinh khủng hơn nữa: con phải đứng rửa cả chậu quần áo trong nước lạnh buốt đến tận xương. Nước từ vòi chảy xuống, tay con tím ngắt, rát buốt như hàng ngàn mũi kim chích. Con vừa khóc vừa rửa, bà ta đứng khoanh tay nhìn rồi cười nhạt:  ‘Cho mày nhớ đời, để lần sau đừng đòi hỏi như mấy đứa em của mày’ . Bố ơi, lúc đó con chỉ ước có bố...

Bà ngoại ơi, con có thể trở về sống cùng bà được không? Ở đây với d;ì gh;ẻ và bố, con kh;;ổ lắm bà ạ

Hình ảnh
Bà ơi, Bà có khỏe không? Con biết bà đang yếu nên con lo lắm. Con chỉ ước gì con có thể bay đến bên bà ngay lúc này. Con nhớ bà, nhớ những món bà nấu, nhớ cái ôm thật chặt của bà, nhớ cả mùi hương của bà nữa. Cuộc sống của con ở đây… không như bà nghĩ đâu. Con sống với bố và dì Lan. Bà ơi, dì ấy đối xử với con không giống như dì ấy nói với bố đâu. Trước mặt bố, dì ngọt ngào và quan tâm con lắm. Dì còn bảo con phải ăn nhiều cho mau lớn. Nhưng khi bố đi vắng, dì lại bắt con ăn đúng một bát cơm. Dì nói, “Nhà mình không có tiền, phải tiết kiệm, con ăn thế thôi.” Con đói lắm, bà ạ. Có hôm con đói quá, xin thêm bát nữa thì dì lườm con, “Ăn thế đủ rồi, ăn lắm làm gì?” Bố đi làm về, thấy con ăn có một bát thì lo lắng, hỏi sao con ăn ít thế. Dì Lan liền trả lời, “Con ăn cháo trước rồi, giờ no bụng lắm nên chỉ ăn thêm chút cơm thôi.” Bố nghe vậy thì không nói gì, nhưng con lại thấy tủi thân lắm. Bà ơi, mùa đông ở đây lạnh lắm. Con nhớ những lúc bà bật bình nóng lạnh cho con tắm, bà còn bảo con p...

Sang nhà hàng xóm vay gạo, vừa mới bước chân vào nhà đã thấy đôi dép cũ của chồng để gọn gàng trong góc, tôi hỏi để:;u “dép cũ thế này sao không vứt đi”

Hình ảnh
Chiều hôm đó, tôi hết gạo nên mới qua nhà hàng xóm vay tạm. Vừa bước chân vào sân, mắt tôi bỗng dừng lại ngay nơi góc hiên: một đôi dép cũ kỹ, sờn gót, lem lấm bụi bùn… đôi dép quen thuộc đến gai cả sống lưng. Tôi chết lặng mấy giây, tim đập thình thịch. Bình tĩnh lại, tôi cười nhạt hỏi: – Dép cũ thế này sao không vứt đi? Chủ nhà luống cuống: – À… dép thằng cháu họ ghé chơi để lại đó mà. Tôi không nói gì, chỉ thản nhiên cúi xuống cầm đôi dép ấy về, đặt ngay đầu giường trong buồng mình. Đêm đó, tôi không ngủ, chỉ ngồi rung đùi, thắp ngọn đèn nhỏ, chờ “vở kịch” lên màn. Quả không sai. Khoảng nửa đêm, từ nhà hàng xóm vọng sang tiếng gào thét, tiếng bàn ghế đổ ầm, tiếng chửi nhau chan chát: – Mày tưởng tao không biết mày giấu đàn ông trong nhà à?! – Không phải! Anh tin em đi! Đó chỉ là… Cả xóm đổ ra xem. Người thì che miệng, người thì quay lén. Chồng tôi từ đâu về, vừa bước qua ngõ đã sững người khi thấy chính đôi dép quen thuộc của mình đang được tôi đặt trên đầu giường sáng đèn. Cả ánh m...

“Bố ơi, trong khi các em được đi ăn quán phở cuối tuần, dì ghẻ bắt con ở nhà ăn cơm nguội với muối, hôm qua con thử lén đi theo thì mọi người không đi ăn phở mà là đi…

Hình ảnh
“Bố ơi, Cuối tuần nào các em của dì ghẻ cũng ríu rít theo bà đi ăn phở, còn con bị bắt ở nhà với bát cơm nguội chan muối mặn chát. Con nhìn theo bóng họ mà tủi thân, nghĩ bụng chắc tại mình là con riêng nên không được thương như các em. Hôm qua, con tò mò quá nên lén đi theo. Con lặng lẽ bám sau họ, tim đập thình thịch. Nhưng bố ơi, họ không hề đi ăn phở như vẫn nói. Con thấy họ rẽ vào một căn nhà trong ngõ sâu, cửa đóng kín mít. Con đứng nấp ngoài hàng rào, tim như ngừng đập khi nghe tiếng cười nói vọng ra… Không phải mùi phở nghi ngút khói, mà là mùi thơm của gà quay, bia rượu, và cả tiếng cụng ly chan chát. Trong nhà còn có cả chú hàng xóm mà tối nào con cũng thấy thì thầm với dì ghẻ ngoài sân. Dì cười tươi, gắp đồ ăn cho ông ấy, còn các em thì tung tăng như một bữa tiệc gia đình thật sự. Còn con… vẫn ngồi một mình ở nhà với bát cơm nguội và muối trắng, nghĩ rằng mọi người ăn phở cho nhanh. Bố ơi, sao họ lại đối xử với con như thế? Sao con bị bỏ rơi ngay trong chính ngôi nhà của mìn...

Tôi không cam tâm chia đôi mảnh đất thừa kế 7 tỷ với chị gái, nhà chồng chị có điều kiện, trong khi nhà chồng tôi nghèo

Hình ảnh
Tôi không cam tâm chia đôi mảnh đất thừa kế trị giá 7 tỷ với chị gái. Nghĩ cũng phải thôi, chồng chị có điều kiện, nhà cửa khang trang, tiền bạc không thiếu. Còn chồng tôi thì nghèo, cả đời chưa gây dựng được gì đáng giá. Tôi cứ nghĩ, nếu bố mẹ thương con gái út, hẳn sẽ để phần hơn cho tôi để có chút chỗ dựa sau này. Ngày làm sổ đỏ sang tên, tôi theo bố mẹ lên văn phòng, trong lòng thấp thỏm mà cũng đầy hy vọng. Tôi mường tượng cảnh bố mẹ đặt bút ký, rồi quay sang bảo: “Phần nhiều cho con út, để đỡ vất vả về sau.” Chị gái thì đã giàu có, chắc chẳng cần để ý. Nhưng nào ngờ, ngay giây phút mọi thủ tục gần xong, bố mẹ tôi quay sang, dõng dạc tuyên bố trước mặt tất cả: – Đất này, chúng tôi không chia cho riêng ai. Toàn bộ 7 tỷ sang tên… hội từ thiện của xã, lấy làm quỹ xây trường học! Tôi chết lặng. Tai ù đi, mắt tối sầm lại. Như gáo nước lạnh hất thẳng vào mặt, tôi vừa ngỡ ngàng, vừa đau đớn, vừa tức tưởi. Bao năm tôi hy vọng, bao nhiêu lần tôi so đo với chị, cuối cùng tất cả chẳng thuộc ...

Bà ngoại ơi, mỗi sáng mẹ kế đều cho con của mẹ uống sữa còn con chỉ húp nước gạo, mẹ luôn cũng múc phần cơm thật đầy cho các em của mẹ

Hình ảnh
Mỗi sáng thức dậy, con đều thấy một quy tắc lạnh lùng được lặp đi lặp lại trong nhà: mẹ kế múc sữa cho các em của mẹ, bưng ly sữa ấm đến tận miệng từng đứa, còn con thì chỉ được húp nước gạo nguội trong chén. Cơm bữa cũng vậy — phần của các em lúc nào cũng đầy ắp, còn con chỉ được xới nửa bát như thể con là khách vãng lai chứ không phải người trong nhà. Hôm qua, đói quá, con lén xới thêm cơm cho mình — chỉ là một thìa, một nắm nhỏ thôi bà à — mà trong lòng con thì mừng như vừa tìm được kho báu. Con cúi đầu ăn vội, tim đập thình thịch, sợ ai nhìn thấy. Nhưng bà biết không, mẹ kế đã để mắt. Bà ấy lao tới, giật bát cơm khỏi tay con, bắt con đứng giữa sân, cao giọng mắng trước mặt cả nhà: – Mày dám ăn thêm? Mày tưởng nhà này là nhà mày à? Rồi bà bắt con quỳ xuống bên chân cầu thang giữa trời nắng. Người ta bắt con chấm nước bọt của mình vào mâm, bắt con quỳ im không được nhúc nhích, còn các em của mẹ thì được ngồi nhìn. Mặt con nóng bừng, mắt con ươn ướt vì xấu hổ, lời nói của bà như dao c...

Bài đăng phổ biến từ blog này

Bố chồng tôi 88 tuổi góa vợ được 1 năm thì đòi đi bước nữa với cô hàng xóm đáng tuổi cháu. Ngày tổ chức hôn lễ, bố vội vàng dắt vợ lên phòng tân hôn. Đột nhiên cả nhà nghe tiếng hét thất thanh mở cửa thì thấy…

TP.HCM: PҺát Hιệп Mùι Lạ, CҺủ NҺà Kȇu Ngườι Đục Tườпg Và PҺát Hιệп Bí Mật Rợп Ngườι Sau Lớp GạcҺ.

Mẹ quadoi chưa được 1 năm bố đã cưới ngay vợ trẻ mới. Từ đó chị em tôi như sống trong dianguc. Trước mặt bố, bà ta luôn dịu dàng nói lời ngọt sớt. Nhưng sau lưng thì chúng tôi phải ăn toàn đồ thừa. Một hôm tôi vô tình nghe được âm thanh lạ lùng trong phòng bố, mở cửa ra thì một mùi sộc lên…

Khi trong gia đình có người qua đời cần biết, không nên giữ lại 4 di vật пàყ cho con cháu

4 kiểu phụ nữ dễ dãi trong chuyện "qu.a.n h.ệ" với người khác giới, đặc biệt là kiểu đầu tiên

Người xưa nói chẳng sai: "Xây nhà có 2 cửa, cả của và người đều lao đao", xây nhà 2 cửa thì sao?

Xót xa bé 14 ngày tuổi bị mẹ bỏ rơi cùng lá thư đẫm nước mắt

Lên thành phố rửa bát thuê cho quán phở được 6 tháng thì tôi quen được anh Nam – khách quen của quán. Anh đề nghị tôi “đ/ẻ th/uê” với giá 300 triệu, lấy tiền mà làm lại cuộc đời

Mỗi lần chị hàng xóm nháy mắt là tôi phải qua phục vụ ông chồng bại liệt của chị ta cho đến một ngày chuyện khủng khiếp đó xảy ra