Có tiền tỷ gửi ngân hàng, bố mẹ chồng vẫn kệ con trai và con dâu lay lắt đi ở trọ: Ai đọc cũng phải ngẫm
- Nhận đường liên kết
- Ứng dụng khác
Nghe chị họ nói, tôi rất ngạc nhiên. Việc ông bà nội được đền bù tiền ruộng tôi có biết. Tôi nghĩ số tiền ấy chắc cũng ít thôi, không nghĩ nhiều đến tiền tỷ.
Tôi và chồng lấy nhau 8 năm, có hai cậu con trai. Hai vợ chồng đều quê tỉnh lẻ, cùng lên làm công nhân trong một khu công nghiệp ở Hà Nội, gặp nhau rồi nên duyên vợ chồng.Thu nhập hai vợ chồng cộng lại, hàng tháng trừ các khoản cố định như tiền thuê nhà, tiền điện nước, tiền học cho con, tiền chi tiêu sinh hoạt hàng ngày, còn lại chẳng đáng bao nhiêu. Chắt bóp chi tiêu lắm, năm ngoái chúng tôi mới mua được mảnh đất nhỏ 58m2 ở một làng gần khu công nghiệp.
Nhiều khi nằm trong căn phòng trọ chật chội, nóng bức vào mùa hè, tôi thật sự khát khao có một mái nhà rộng rãi hơn. Nhưng nhìn vào tình hình thu nhập hai vợ chồng, chưa biết ước mơ ấy bao giờ mới thành hiện thực.Người ta khó khăn còn có chỗ cậy nhờ. Còn chúng tôi, hai bên nội ngoại đều làm nông, về cơ bản cũng không khá giả. Chồng tôi thường động viên: “Chỉ cầu có sức khỏe, chí thú làm ăn, tích tiểu thành đại, chẳng lẽ lại đi thuê trọ cả đời. Mà nếu không mua được nhà, già rồi mình về quê ở”.
Có lần tôi bàn bạc với chồng, nếu chờ đủ tiền xây nhà, chắc mình cũng già rồi, các con thì ngày càng lớn, không thể ở mãi thế này. Tôi muốn nhờ hai bên nội ngoại hỗ trợ cho vay, xây căn nhà cấp 4 ở tạm.
Ông bà ngoại nói không có sẵn tiền nhưng có thể cầm cố sổ đỏ vay ngân hàng cho chúng tôi vay vài ba trăm triệu, ông bà sẽ trả lãi cho. Nhưng ông bà nội thì nói không có tiền. Nếu làm nhà, ông bà chỉ cho được 20 triệu đồng.
- Nhận đường liên kết
- Ứng dụng khác