Gắp cho thông gia giàu miếng thịt gà, mẹ đ;ẻ ngượng chín mặt vì thái độ

Hình ảnh
Nghe tin thông gia giàu có về thăm nhà, tôi mừng lắm. Sáng sớm, tôi đã dậy đi chợ, chuẩn bị mâm cơm tươm tất mời họ ở lại ăn bữa cơm cùng gia đình. Hai năm kể từ ngày con gái tôi đi lấy chồng, hôm ấy là lần đầu tiên thông gia về thăm nhà. Cũng phải, vì họ sống ở thành phố, lại kinh doanh nên bận rộn tối ngày, thời gian đâu mà về thăm nhà tôi. Tôi cũng chỉ biết nghĩ vậy cho nhẹ lòng. Lần này, nghe tin mẹ tôi mới đi viện về, họ lại có việc ở gần nhà tôi nên nhân tiện vào thăm hỏi. Tôi mừng lắm. Con gái dặn trước: “Mẹ chuẩn bị mâm cơm tươm tất một chút nhé, bố mẹ con kỹ tính lắm”. Thế là tôi dậy từ tờ mờ sáng, đi chợ, làm cả mâm cơm có gà, tôm, mực, thịt trâu xào, nem rán… Toàn những món ngày giỗ, ngày lễ gia đình tôi mới làm. Tôi chỉ mong thông gia về chơi thấy nhà hiếu khách, con gái mình cũng không bị chê bai. Khi họ đến, tôi niềm nở mời vào, cố gắng tạo không khí thân mật. Sau màn thăm hỏi, bữa cơm dọn ra, mọi người ngồi quây quần, tôi vừa ăn vừa nói chuyện, thỉnh thoảng pha trò cho m...

Âm thầm mừng cưới lớp trưởng 2 chỉ vàng nhưng bị bạn cũ chê cười, tôi dứt khoát rời khỏi nhóm lớp

Âm thầm mừng cưới lớp trưởng 2 chỉ vàng nhưng bị bạn cũ chê cười, tôi dứt khoát rời khỏi nhóm lớp- Ảnh 1. Quyết định này được đưa ra trong tức khắc nhưng tôi chưa bao giờ hối hận.

Bài viết dưới đây là tâm sự của Khương Nhã (31 tuổi), hiện sống tại Hàng Châu, Trung Quốc.

Cha tôi đã bỏ tôi đi từ khi tôi còn rất nhỏ. Gia đình tôi chỉ có mẹ. Hàng xóm khinh thường, nói rằng tôi là đứa mồ côi cha, cũng không có đứa trẻ nào muốn chơi với tôi. Bù lại, tôi có được tình thương bao la của mẹ. Tôi tự hứa trong lòng rằng sau này bản thân phải thật thành công, giàu có, để mẹ có cuộc sống tốt hơn, cũng có thể tự tin khi đứng trước người khác.

Khi bước vào cấp 2, tính cách của tôi vẫn còn hướng nội, nhiều giáo viên nhận xét tôi nhút nhát. Đây là sự thật không thể phủ nhận. Mỗi lần hết tiết học, các bạn khác sẽ ra ngoài chơi, còn tôi thì ngồi lại trong lớp. Không có việc gì làm, tôi thường lôi sách ra đọc. Bạn bè nói tôi là một kẻ mọt sách, nhưng tôi không quan tâm. Đọc sách là thú vui duy nhất của tôi. Ít nhất những cuốn sách không chế nhạo và phân biệt đối xử với tôi.


Tưởng rằng tôi sẽ tiếp tục những năm tháng tuổi trẻ cô độc nhưng sự xuất hiện của Triệu Hải đã thay đổi tất cả. Khi lên cấp 3, cậu ấy làm lớp trưởng lớp tôi. Trái với thái độ của mọi người, cậu ấy chủ động trò chuyện với tôi. Triệu Hải Thậm chí còn ra mặt giúp đỡ khi thấy người khác bắt nạt tôi.

Có thể nói Triệu Hải là nhân vật “con nhà người ta”. Cậu ấy không chỉ tốt bụng mà còn có thành tích học tập tốt. Nhờ có sự giúp đỡ và khích lệ của cậu ấy, dần dần, tính cách của tôi trở nên vui vẻ, hòa đồng hơn. Khi tôi gặp phải những vấn đề không hiểu trong học tập, Triệu Hải luôn kiên nhẫn giải thích cho tôi. Cũng nhờ đó, tôi cũng tiến bộ nhanh chóng trong học tập.

Nhờ cởi mở, tôi dần có những mối quan hệ mới. Tôi bắt đầu nói chuyện với các bạn trong lớp nhiều hơn. Có thể nói, Triệu Hải là “ân nhân” đưa tôi thoát khỏi chiếc bóng trước đây của mình. Kể từ khi học xong cấp 3, những người quen biết đều nói rằng tính cách của tôi dường như đã thay đổi rất nhiều so với trước đây.Sau khi tốt nghiệp cấp 3, cả hai chúng tôi đều được nhận vào trường đại học mơ ước. Cũng từ đó, chúng tôi không có nhiều thời gian để trò chuyện và gặp mặt. Dẫu vậy, Triệu Hải vẫn là người bạn tốt của tôi.

Tốt nghiệp đại học không lâu, cậu ấy bất ngờ gọi điện và thông báo mình sắp kết hôn. Với tư cách là người bạn, tôi cảm thấy mừng cho Triệu Hải khi thấy cậu ấy tìm được hạnh phúc cho riêng mình. Tôi đã đồng ý không chút do dự đến dự đám cưới của cậu ấy.

Sự kiện đám cưới của Triệu Hải đã làm cho nhóm lớp sôi động hơn. Nhiều người hứa hẹn sẽ về tham dự đám cưới. Thậm chí còn có người trêu rằng đám cưới lớp trưởng vừa hay là cơ hội để mọi người họp lớp.

Một vấn đề khác được các bạn quan tâm, đó là mừng cưới. Mỗi người đưa ra một quan điểm khác nhau. Cá nhân tôi cho rằng việc mừng bao nhiêu, mừng như thế nào là vấn đề của mỗi cá nhân nên không lên tiếng.

 

Âm thầm mừng cưới lớp trưởng 2 chỉ vàng nhưng bị bạn cũ chê cười, tôi dứt khoát rời khỏi nhóm lớp- Ảnh 2.
Vào ngày cưới của Triệu Hải, nhiều bạn cùng lớp đến, trong đó có tôi. Mọi người trò chuyện không ngừng. Một lúc sau, các bạn hỏi tôi mừng cưới lớp trưởng bao nhiêu. Tôi chỉ cười mà không nói gì hết. Lớp phó học tập thấy vậy thì lên án tôi sống quá kín kẽ. Một vài người cũng lên tiếng, cho rằng việc tôi không có nhiều bạn thực ra là xứng đáng.

Đối mặt với những lời này, tôi không phản bác. Sau khi ra trường và đi làm một thời gian, tôi hiểu ra việc có bao nhiêu bạn không quyết định giá trị con người mình. Hơn nữa, thời gian hữu hạn, nên không cần dành nhiều thời gian tranh cãi. Cuối cùng tôi lẳng lặng thoát khỏi nhóm chat của lớp mà không hề do dự.

Về phía Triệu Hải vì hôm đó tôi đến sau, không kịp đưa trước nên khi tiệc sắp tàn, tôi đưa vào tay anh món quà 2 chỉ vàng đã chuẩn bị từ lâu và cũng gửi lời chúc phúc. Một ngày sau, cậu ấy gọi điện cho tôi để cảm ơn món quà cưới. Cậu ấy cũng khuyên tôi đừng quan tâm đến những gì các bạn cùng lớp nói.

Có lời này của cậu ấy, tôi càng tin tưởng vào quyết định của mình. Rõ ràng là bạn bè không cần số lượng, chỉ cần chất lượng.

Theo Sohu

Bài đăng phổ biến từ blog này

Bố chồng tôi 88 tuổi góa vợ được 1 năm thì đòi đi bước nữa với cô hàng xóm đáng tuổi cháu. Ngày tổ chức hôn lễ, bố vội vàng dắt vợ lên phòng tân hôn. Đột nhiên cả nhà nghe tiếng hét thất thanh mở cửa thì thấy…

TP.HCM: PҺát Hιệп Mùι Lạ, CҺủ NҺà Kȇu Ngườι Đục Tườпg Và PҺát Hιệп Bí Mật Rợп Ngườι Sau Lớp GạcҺ.

Mẹ quadoi chưa được 1 năm bố đã cưới ngay vợ trẻ mới. Từ đó chị em tôi như sống trong dianguc. Trước mặt bố, bà ta luôn dịu dàng nói lời ngọt sớt. Nhưng sau lưng thì chúng tôi phải ăn toàn đồ thừa. Một hôm tôi vô tình nghe được âm thanh lạ lùng trong phòng bố, mở cửa ra thì một mùi sộc lên…

Khi trong gia đình có người qua đời cần biết, không nên giữ lại 4 di vật пàყ cho con cháu

4 kiểu phụ nữ dễ dãi trong chuyện "qu.a.n h.ệ" với người khác giới, đặc biệt là kiểu đầu tiên

Người xưa nói chẳng sai: "Xây nhà có 2 cửa, cả của và người đều lao đao", xây nhà 2 cửa thì sao?

Xót xa bé 14 ngày tuổi bị mẹ bỏ rơi cùng lá thư đẫm nước mắt

Lên thành phố rửa bát thuê cho quán phở được 6 tháng thì tôi quen được anh Nam – khách quen của quán. Anh đề nghị tôi “đ/ẻ th/uê” với giá 300 triệu, lấy tiền mà làm lại cuộc đời

Mỗi lần chị hàng xóm nháy mắt là tôi phải qua phục vụ ông chồng bại liệt của chị ta cho đến một ngày chuyện khủng khiếp đó xảy ra

Bài đăng phổ biến từ blog này

TP.HCM: PҺát Hιệп Mùι Lạ, CҺủ NҺà Kȇu Ngườι Đục Tườпg Và PҺát Hιệп Bí Mật Rợп Ngườι Sau Lớp GạcҺ.

Lên thành phố rửa bát thuê cho quán phở được 6 tháng thì tôi quen được anh Nam – khách quen của quán. Anh đề nghị tôi “đ/ẻ th/uê” với giá 300 triệu, lấy tiền mà làm lại cuộc đời

Đám cưới tôi mẹ chỉ cho vỏn vẹn 1 chỉ vàng, tới khi e;m g;ái lấy chồng, tôi rơi nước mắt khi thấy mẹ trao em cho một mảnh đất trị giá 3 tỷ đồng và ba cây vàng trị giá 300 triệu, mãi tới khi mẹ ốm, mở chiếc hộp gỗ trong tủ của mẹ ra tôi mới che:ett s:ữ:ng phát hiện tờ giấy “xin c:on”…