Vợ chồng ông bà chủ Đại Nam là hai trong số những doanh nhân đình đám nhất tại Việt Nam. Họ nắm giữ khối tài sản khổng lồ, có nhiều đóng góp cho kinh tế địa phương lẫn cả nước. Thời gian qua, bà Nguyễn Phương Hằng gây chú ý vì những buổi livestream sóng gió. Trong lần lên sóng mới đây, nữ đại gia bất ngờ tiết lộ chuyện mình chỉ học đến lớp 11. Tuy nhiên bà tự tin vào những trải nghiệm tích lũy hàng chục năm. Về phần ông Dũng Lò Vôi , vị đại gia này cũng chưa kịp hoàn thành chương trình học cấp 3 thì lên đường đi bộ đội. Ông phục vụ trong quân ngũ thời gian dài, về sau xuất ngũ mới bắt đầu chuyển sang kinh doanh và tạo được cơ ngơi bền vững như hiện tại. Nhiều người có thể bất ngờ khi biết được học vấn của vợ chồng ông bà chủ Đại Nam . Điều gây chú ý hơn nữa là cả hai người họ vẫn sở hữu những học vị rất cao như tiến sĩ, giáo sư. Được biết, trường Đại học Apollos đã trịnh trọng trao cho cặp đôi bằng giáo sư thỉnh giảng nhờ nhiều đóng góp của họ tại chi nhánh ở Malaysia. Ông Huỳ
Nhận đường liên kết
Facebook
Twitter
Pinterest
Email
Ứng dụng khác
Con dâu thành thị lần đầu làm giỗ bố chồng đến lúc nhìn mâm cơm chồng liền hất thẳng xuống đất
Nhận đường liên kết
Facebook
Twitter
Pinterest
Email
Ứng dụng khác
-
Giỗ bố chồng, 2 người chị chồng về góp 500 nghìn rồi giao hết cho em dâu quán xuyến. Thấy vợ bị bắt ép, người chồng đã thẳng thắn lên tiếng thay vì “một điều nhịn, chín điều lành”.
Chuyện làm dâu có muôn hình vạn trạng, đôi khi chị em không gặp mâu thuẫn với bố mẹ chồng mà lại mệt mỏi vì “bà cô bên chồng”. Gần đây, mình đọc được tâm sự của nàng dâu khi phải quán xuyến lo cho đám giỗ của bố chồng trong khi 2 người chị chồng lại thờ ơ, ỷ y vào em dâu.“Tôi về làm dâu mới đó đã ngót nghét được 3 năm rồi, hai vợ chồng sống chung với mẹ chồng, bởi anh là con trai một, bố chồng đã mất được 5 năm rồi. Trên còn có 2 chị, đã đi lấy chồng nhưng cũng ở quanh quanh đó cả, tuy nhiên tôi chẳng ưa bà nào.
Sở dĩ như vậy vì lần nào về ngoại chơi, hai chị xách được ít hoa quả hoặc biếu xén cho mẹ vài trăm nghìn rồi ngồi vắt chân tám chuyện với nhau. Mẹ chồng tôi rất thương con gái, lần nào hai chị về mẹ lại sai con dâu đi chợ mua hết món này món khác để đãi con gái, còn bà xoắn xuýt ngồi trò chuyện với con gái. Đến bữa thì kéo xuống ngồi ăn cơm, ăn xong thì lên ngồi ăn hoa quả, tuyệt nhiên không ai phụ tôi một tay”, nàng dâu kể lại.
Năm nay tôi 37 tuổi, hiện tôi là giáo viên mầm non. Tôi đã lập gia đình hơn mười năm, và có một cháu trai đang học lớp bảy. Chồng tôi là nhân viên kĩ thuật của một công ty vật liệu xây dựng. Anh là con trai cả trong một gia đình có 6 anh chị em, ba trai ba gái. Những ngày đầu khi chúng tôi mới kết hôn, bố mẹ chồng cũng đã nói rất rõ ràng là ngôi nhà cổ hiện cả gia đình đang ở (quê tôi gọi là nhà từ đường) là của cậu con trai út. Anh em trong nhà không ai có ý kiến gì. Sau một năm ở cùng bố mẹ anh, vợ chồng chúng tôi ra riêng. Anh em trong nhà cũng lần lượt lập gia đình và ổn định cuộc sống. Ba năm trước, đúng vào ngày quốc tế lao động, cậu em chồng tôi mất vì tai nạn giao thông. Khi đó cậu ấy vừa mới tốt nghiệp và đi làm được hơn hai tháng. Mẹ chồng tôi vì quá thương con nên bà suy sụp rất nhanh, bệnh nặng rồi qua đời một năm sau đó. Ngôi nhà từ đường giờ chỉ còn lại bố chồng tuổi đã ngoài 75. Ông sống thui thủi một mình không ai chăm sóc, ai cũng bận rộn với công việc và gia đình riên
Tôi lấy chồng xa nhà, kinh tế còn nhiều khó khăn, vài năm mới về thăm ngoại một lần. Cũng may có vợ chồng anh cả sống chung với bố mẹ nên tôi khá yên tâm. 2 năm trước, mẹ tôi mất vì bệnh hiểm nghèo. Trước lúc ra đi bà gọi các con vào và căn dặn: “Bố con lương cao nên cả đời mẹ được sống an nhàn. Khi mẹ không còn nữa, các con giữ sổ lương hưu của bố mà chăm lo tuổi già cho ông. Những năm qua, tiền chữa bệnh cho mẹ cũng tốn không ít, hiện tại mẹ chỉ còn cuốn sổ tiết kiệm 800 triệu. Các con hãy giữ lấy lo cho bố phòng lúc ốm đau”. Căn dặn các con rồi mẹ nhẹ nhàng ra đi để lại nỗi mất mát to lớn cho gia đình tôi. Sau ngày mẹ mất, bố tôi không còn vui vẻ tươi cười như trước nữa. Ông ít nói và sức khỏe giảm đi từng ngày. Tuần trước, anh cả bất ngờ báo tin bố bị đột tử. Sáng không thấy ông dậy thể dục, vào phòng thì ông nằm bất động trên giường. Sau khi xong ma chay tang lễ cho bố, tôi thấy chị dâu mang tiền thu được đi trả chị họ tên Sen. Lấy làm lạ, tôi kéo chị họ qua góc hỏi chị dâu vay
7 tuổi phải nghỉ học để ở nhà trông em Chúng tôi tìm đến căn nhà trọ nhỏ nằm trong hẻm 459 đường Tân Hòa Đông (phường Bình Trị Đông, quận Bình Tân, TP.HCM) nơi 3 mẹ con chị Dương Thị Kim Ngân (30 tuổi) tạm trú để đi giúp việc kiếm sống qua ngày. Mẹ đi giúp việc, bé gái 7 tuổi phải nghỉ học, ở nhà trông em. Không có tiền đi học, mỗi ngày bé Tâm chỉ quanh quẩn trong khu trọ, vừa chơi với em, vừa giúp mẹ việc nhà.Ngồi co ro trước cửa phòng trọ, ẵm em gái trên tay, bé Lê Ngọc Minh Tâm (7 tuổi) cho biết, mẹ đã đi giúp việc từ sáng sớm, em phải ở nhà để trông em: “Em cứ khóc hoài mà con dỗ không được, con không biết làm sao cả”. Nhắc đến bố mẹ, Tâm ngập ngừng nói: “Mẹ con đi giúp việc, còn bố thì bỏ đi theo dì mất rồi”. Bé Tâm cho biết, kể từ lúc bố bỏ theo vợ nhỏ, mẹ lại mang bầu em gái, nhà không có tiền nên em cũng đành nghỉ học. “Mẹ bảo sau này có tiền mẹ sẽ cho con đi học trở lại, chứ giờ mẹ hết tiền rồi. Giờ con ở nhà trông em để mẹ đi làm”. Bé Thư mới 2 tháng tuổi đã phải uống s
Mọi người không thể kiềm chế cảm giác hứng thú đối với người khác, nhưng họ có thể lựa chọn trung thành với đối tác của mình. Do đó, lòng trung thành không phải là bản chất tự nhiên, mà là một quyết định được đưa ra. Đối với một người đàn ông, trong số những người khác giới, không có gì anh ta mong muốn hơn một người phụ nữ dịu dàng và trung thành. Tuy nhiên, trong cuộc sống, không phải phụ nữ nào cũng có những đặc điểm đó một cách tuyệt đối. Hình thức là cách bên ngoài thể hiện bản chất, và hình thức là cách thể hiện nội dung. Hầu hết những phụ nữ dễ có q.u.an h.ệ với người khác nhất có 4 đặc điểm này, mà đàn ông cần nhận ra rõ ràng. 1. Hành vi phù phiếm "Các hành động vô tình của một người trong cuộc sống chỉ là phản ánh của tính cách của họ." Trong giao tiếp hàng ngày, có một số phụ nữ có hành vi tán tỉnh, ăn mặc hở hang và thích tiếp xúc cơ thể với người khác. Ngay cả khi đã có bạn trai, họ vẫn chủ động yêu cầu thông tin liên lạc từ người khác giới. Họ thường kết bạn vớ
Khi người thân qua đời chúng ta sẽ chìm trong đau ⱪhổ, tuy nhiên chúng ta cũng phải đối diện và bước về phía trước. Thế nên để cuộc sống ⱪhông chìm mãi trong đau thương thì có 4 món đồ này của người mất đừng giữ lại. Quần áo mặc Quần áo sờn rách chính là một trong những di tích mà chúng ta thường cảm thấy khó buông bỏ. Chúng mang thân thiệt và ký ức của người đã khuất, như để tiếp tục tồn tại xung quanh chúng ta. Thế nhưng những gì để lại có thể sẽ ảnh hưởng tiêu cực đến chúng ta và con cháu của chúng ta. Thứ nhất quần áo đã sờn có thể ám mùi cá nhân của người đã mất, điều này khiến chúng ta không thể thích nghi rằng thực tế họ đã mất đi. Thứ hai là quá bị cuốn hút vào sự đau khổ khi người thân đã mất, việc giữ lại quần áo có thể cản trở chúng ta thực hiện quá trình đau khổ và chữa lành một cách tốt nhất. Trên hết, việc giữ những món đồ này sẽ làm cản trở cuộc sống hàng ngày bình thường của chúng ta và thậm chí còn gây choáng ngợp về mặt tâm lý. Những điều yêu thích Những món đồ yêu th
Chị Hòa cho biết, mới đây chị mới nhận được cuộc điện thoại từ một người đàn ông từ bên Nhật Bản muốn nhận bé làm con nuôi. Chị Hòa cho biết, mới đây chị mới nhận được cuộc điện thoại từ một người đàn ông từ bên Nhật Bản muốn nhận bé làm con nuôi. Sau 1 tuần kể từ khi thông tin cháu bé 14 ngày tuổi bị mẹ bỏ rơi cùng lá thư đẫm nước mắt được các phương tiện truyền thông đưa tin, chị Hoàng Thị Ly Hòa cho biết vẫn chưa có động thái gì từ phía người mẹ. Theo chị Hòa, trong 1 tuần qua có rất nhiều người trên mọi miền đất nước gọi điện đến muốn xin bé gái về nuôi nhưng chị Hòa đều không đồng ý. Hình ảnh mới nhất của bé gái 14 ngày tuổi bị mẹ bỏ rơi. “Trong số những người đến và gọi điện đến để xin nhận bé về nuôi có một thanh niên “lạ mặt” nói là quê ở Vinh – Nghệ An (đang làm việc ở Nhật, chưa có gia đình) tha thiết muốn nhận cháu bé về để chăm sóc. Nếu được sự đồng ý thì ngay lập tức mẹ thanh niên này sẽ bắt xe từ Nghệ An ra đón cháu về. Tôi nghi ngờ đây là bố cháu bé, nên có hỏi về việc
Mặc dù hôn nhân không còn quan niệm cha mẹ đặt đâu con ngồi đó, nhưng hôn nhân cần được tạo dựng nền tảng từ hai bên gia đình. Nhiều cặp vợ chồng có xuất thân quá sai lệch, quan niệm của họ về cuộc sống cũng quá khác nhau, lâu dần cả hai sẽ hình thành mâu thuẫn khó hòa giải. Cặp đôi đầu tiên: Quan điểm khác xa nhau Muốn hôn nhân hạnh phúc, vợ chồng nhất định phải có những quan điểm giống nhau. Nhưng cũng có những cặp đôi quan điểm khác xa nhau quá nhiều. Chính điều này khiến vợ chồng thường xuyên cãi vã, khắc khẩu. Trong đời sống hàng ngày thì họ chẳng ngại cãi vã, xúc phạm nhau vì những chuyển nhỏ nhặt. Lúc này hôn nhân hết sức mệt mỏi. Tốt hơn hết họ nên rời xa nhau càng sớm càng tốt. Họ đối xử với mọi người và mọi vật theo những cách hoàn toàn khác nhau, vì vậy mà trong cuộc sống họ thường cãi nhau vì những chuyện vụn vặt. Nếu hai vợ chồng cùng bước vào hôn nhân, cuộc sống hôn nhân chỉ là những cãi vã thì kết hôn để làm gì? Cặp đôi thứ hai: Có hoàn cảnh gia đình không môn đăng hậu
Người xưa xȃy nhà rất chú trọng trong việc làm cửa, cổng. Tuy nhiên, họ ⱪhȏng bao giờ xȃy dựng hai cửa hay cổng lớn bởi ᵭiḕu ᵭó vȏ tình sẽ làm tiêu tán tiḕn tài, lộc lá của gia ᵭình. Nhà 2 cửa thì tính những cửa nào? Trước tiên, cần phȃn biệt rõ 2 trường hợp: Trường hợp thứ nhất là nhà có hai cửa chính, ⱪhi ᵭó cȏng năng sử dụng, ⱪích cỡ, cách thiḗt ⱪḗ... của hai cửa hoàn toàn giṓng nhau. Và ⱪhó có thể ᵭánh giá ᵭược cửa nào là cửa chính, cửa nào là cửa phụ. Trường hợp thứ hai, ⱪhȏng thể coi là nhà có hai cửa chính, ⱪhi ngȏi nhà tuy có hai cửa, nhưng ᵭược phȃn ᵭịnh rõ ràng vḕ ⱪích thước, cȏng năng sử dụng cửa nào là cửa chính, cửa nào là cửa phụ. Thȏng thường, cửa chính sẽ ᵭược sử dụng cho việc ra vào chính của các thành viên trong ngȏi nhà, ⱪhách ᵭḗn chơi, và ᵭược bṓ trí tại ᵭường lớn, thiḗt ⱪḗ cửa to, ᵭẹp mắt. Còn trong nhiḕu trường hợp, do ⱪhuȏn viên ngȏi nhà có nhiḕu mặt giáp ᵭường, mà gia chủ có thể mở thêm cửa nhỏ ᵭể tiện ᵭi lại trong việc nội chợ, sinh hoạt riêng... Khi ᵭó, việc
Vì t.iền lẫn tình thương tôi tặc lưỡi đồng ý hợp đồng. Sau 2 tháng miệt mài phục vụ chuyện ấy với anh hàng xóm liệt giường tôi không ngờ chuyện này lại xảy ra. Người ta nói mỗi nhà mỗi hoa mỗi người mỗi cảnh quả không sai. Tôi kết hôn cách đây 6 năm đó là 1 cuộc hôn nhân không có hạnh phúc. Người đàn ông tôi lấy làm chồng là 1 kẻ vũ phu hay bài bạc rượu chè. Lấy anh ta về rồi tôi mới biết những tật xấu đó, chưa kể đám cưới xong được bao của hồi môn thì mẹ chồng lấy hết với lý do bán để trả nợ. Mới về nhà chồng được 2 hôm tôi đã vỡ mộng, thì ra gia đình anh ta không như mọi người vẫn nghĩ. Tôi hận mình đã quá vội vàng, đã quá khờ dại khi tin vào lời mai mối của người quen để rồi giờ chịu đắng cay khổ sở. 3 năm làm dâu là 3 năm tôi sống trong địa ngục, đi làm được mấy t.iền chồng lấy sạch để phục vụ thú vui của mình. Nhưng vì không muốn bố mẹ chịu lời đàm tiếu nên tôi vẫn cố nhìn mà không ly hôn, chỉ khi đứa con trong bụng tôi bị c.hết lưu do trận đòn roi của chồng thì tôi mới đủ can đ
Năm nay tôi 37 tuổi, hiện tôi là giáo viên mầm non. Tôi đã lập gia đình hơn mười năm, và có một cháu trai đang học lớp bảy. Chồng tôi là nhân viên kĩ thuật của một công ty vật liệu xây dựng. Anh là con trai cả trong một gia đình có 6 anh chị em, ba trai ba gái. Những ngày đầu khi chúng tôi mới kết hôn, bố mẹ chồng cũng đã nói rất rõ ràng là ngôi nhà cổ hiện cả gia đình đang ở (quê tôi gọi là nhà từ đường) là của cậu con trai út. Anh em trong nhà không ai có ý kiến gì. Sau một năm ở cùng bố mẹ anh, vợ chồng chúng tôi ra riêng. Anh em trong nhà cũng lần lượt lập gia đình và ổn định cuộc sống. Ba năm trước, đúng vào ngày quốc tế lao động, cậu em chồng tôi mất vì tai nạn giao thông. Khi đó cậu ấy vừa mới tốt nghiệp và đi làm được hơn hai tháng. Mẹ chồng tôi vì quá thương con nên bà suy sụp rất nhanh, bệnh nặng rồi qua đời một năm sau đó. Ngôi nhà từ đường giờ chỉ còn lại bố chồng tuổi đã ngoài 75. Ông sống thui thủi một mình không ai chăm sóc, ai cũng bận rộn với công việc và gia đình riên
Tôi lấy chồng xa nhà, kinh tế còn nhiều khó khăn, vài năm mới về thăm ngoại một lần. Cũng may có vợ chồng anh cả sống chung với bố mẹ nên tôi khá yên tâm. 2 năm trước, mẹ tôi mất vì bệnh hiểm nghèo. Trước lúc ra đi bà gọi các con vào và căn dặn: “Bố con lương cao nên cả đời mẹ được sống an nhàn. Khi mẹ không còn nữa, các con giữ sổ lương hưu của bố mà chăm lo tuổi già cho ông. Những năm qua, tiền chữa bệnh cho mẹ cũng tốn không ít, hiện tại mẹ chỉ còn cuốn sổ tiết kiệm 800 triệu. Các con hãy giữ lấy lo cho bố phòng lúc ốm đau”. Căn dặn các con rồi mẹ nhẹ nhàng ra đi để lại nỗi mất mát to lớn cho gia đình tôi. Sau ngày mẹ mất, bố tôi không còn vui vẻ tươi cười như trước nữa. Ông ít nói và sức khỏe giảm đi từng ngày. Tuần trước, anh cả bất ngờ báo tin bố bị đột tử. Sáng không thấy ông dậy thể dục, vào phòng thì ông nằm bất động trên giường. Sau khi xong ma chay tang lễ cho bố, tôi thấy chị dâu mang tiền thu được đi trả chị họ tên Sen. Lấy làm lạ, tôi kéo chị họ qua góc hỏi chị dâu vay
7 tuổi phải nghỉ học để ở nhà trông em Chúng tôi tìm đến căn nhà trọ nhỏ nằm trong hẻm 459 đường Tân Hòa Đông (phường Bình Trị Đông, quận Bình Tân, TP.HCM) nơi 3 mẹ con chị Dương Thị Kim Ngân (30 tuổi) tạm trú để đi giúp việc kiếm sống qua ngày. Mẹ đi giúp việc, bé gái 7 tuổi phải nghỉ học, ở nhà trông em. Không có tiền đi học, mỗi ngày bé Tâm chỉ quanh quẩn trong khu trọ, vừa chơi với em, vừa giúp mẹ việc nhà.Ngồi co ro trước cửa phòng trọ, ẵm em gái trên tay, bé Lê Ngọc Minh Tâm (7 tuổi) cho biết, mẹ đã đi giúp việc từ sáng sớm, em phải ở nhà để trông em: “Em cứ khóc hoài mà con dỗ không được, con không biết làm sao cả”. Nhắc đến bố mẹ, Tâm ngập ngừng nói: “Mẹ con đi giúp việc, còn bố thì bỏ đi theo dì mất rồi”. Bé Tâm cho biết, kể từ lúc bố bỏ theo vợ nhỏ, mẹ lại mang bầu em gái, nhà không có tiền nên em cũng đành nghỉ học. “Mẹ bảo sau này có tiền mẹ sẽ cho con đi học trở lại, chứ giờ mẹ hết tiền rồi. Giờ con ở nhà trông em để mẹ đi làm”. Bé Thư mới 2 tháng tuổi đã phải uống s