Con dâu không cho mẹ chồng bật điều hòa vì sợ tốn điện, bỗng 1 ngày nắng cả xóm thấy căn nhà bốc ra thứ m-ùi h;/ôi t;/anh
- Nhận đường liên kết
- X
- Ứng dụng khác
Con dâu cấm mẹ chồng bật điều hoà giữa trời 40 độ vì sợ tốn điện — cho đến 1 ngày nắng như thiêu, cả xóm chết lặng khi mùi hôi tanh bốc ra từ căn nhà và cảnh tượng sau cánh cổng hé mở khiến ai cũng ám ảnh…
“Mẹ già rồi, ngồi quạt cho khỏe, bật điều hòa làm gì tốn tiền điện” – là câu cửa miệng con dâu tôi mỗi khi thấy tôi với tay tới điều khiển.
Tôi sống lặng lẽ trong một căn phòng nhỏ sau nhà, không có cửa sổ.
Thỉnh thoảng, thằng cháu nội mới ghé vào, dúi cho cái quạt mini cũ, bảo:
“Bà chịu khó, hè nào chả nóng.”
Tôi không nói gì. Tôi quen rồi.
Chỉ nghĩ trong đầu: Mình sống thêm vài năm nữa thôi mà…
Rồi đến ngày định mệnh – ngày nắng như thiêu, 41 độ giữa tháng 6.
Người trong xóm đi qua đều bịt mũi.
Mùi gì đó từ căn nhà tôi sống bốc ra nồng nặc: tanh, oi, khét như thịt cháy trộn xác chết.
Có người tưởng chuột chết. Có người tưởng cống tắc.
Một bà cụ hàng xóm lén nhìn qua khe cổng — và ngã quỵ xuống ngay sau đó.
Công an phá cửa.
Căn phòng nhỏ sau nhà mở ra… giữa nền gạch nóng hầm hập, là thân thể bà cụ co quắp, da khô nhăn, tím tái vì sốc nhiệt, bên cạnh chiếc quạt mini đã ngừng quay.
Trên tay bà cụ là… chiếc điều khiển điều hoà.
Đèn báo pin nhấp nháy — bà đã cố bật, nhưng điều hoà bị rút phích.
Trong túi áo cụ, người ta tìm thấy một mẩu giấy nhỏ, chữ run rẩy nguệch ngoạc:
“Mẹ xin lỗi nếu mẹ sống phiền đến tụi con…
Nhưng mẹ mệt quá rồi. Nóng quá. Mẹ chỉ muốn thở cho dễ hơn thôi…”
“Người mẹ từng thổi cơm cả đời cho con cái, cuối cùng lại phải chết ngạt trong chính ngôi nhà mình – vì một cú bấm điều khiển.”
- Nhận đường liên kết
- X
- Ứng dụng khác