Bố ơi bố biết không? Mẹ kế b-ắt con phải tự ă;/n sạch nư; ớc m ũi khi con khóc, nếu chảy ra sàn nhà mẹ sẽ yêu cầu phải bỏ áo ra l;/au
- Nhận đường liên kết
- X
- Ứng dụng khác
Bố ơi…
Bố ơi, con muốn kể cho bố nghe, nhưng mà con sợ. Con sợ nói ra rồi mẹ sẽ mắng, sẽ phạt con nữa. Nhưng con nhớ bố lắm, con không biết chia sẻ với ai, nên con viết những dòng này…
Hôm con khóc, nước mũi chảy ra, mẹ không đưa khăn cho con như bố vẫn làm đâu. Mẹ bắt con phải tự nuốt vào, bảo “không được bẩn sàn nhà”. Nếu lỡ nhỏ xuống sàn thì mẹ quát, bắt con cởi áo đang mặc để lau. Con thấy ngượng, thấy lạnh, con run lắm bố ạ. Từ hôm đó, con chẳng dám khóc to nữa, nước mắt con cũng sợ rơi ra ngoài.
Nhưng điều con sợ nhất là lúc trưa. Khi mọi người ngủ, mẹ bắt con làm một việc mà con thấy kỳ lạ và đáng sợ. Con không hiểu sao mẹ lại bắt thế. Con thấy tim mình đập rất nhanh, thấy người mình nhỏ bé, chẳng biết nói với ai. Con chỉ ước lúc đó bố ở bên cạnh để kéo con đi, để nói “không sao đâu con, có bố đây rồi”.
Bố ơi, con nhớ những ngày bố chở con đi học, mua cho con quyển vở mới, rồi còn xoa đầu khen con ngoan. Giờ con không có ai để bảo vệ, con sợ mỗi ngày trôi qua lại có thêm điều con không muốn phải làm. Con thấy mình lạc lõng trong chính ngôi nhà của mình.
Bố ơi, nếu bố nghe được con, xin bố đừng bỏ mặc con. Con muốn được đi học, muốn được làm một đứa trẻ bình thường. Con chỉ muốn có lại vòng tay của bố…
- Nhận đường liên kết
- X
- Ứng dụng khác