Cô bé m;/ù m[ồ c]ôi cuối xóm cắm mặt Lao Xuống Ruộng Cứu phú bà giàu nhất nhì tỉnh, ai cũng tưởng được nhà giàu nhận nuôi
- Nhận đường liên kết
- X
- Ứng dụng khác
Cô bé tên là My, 13 tuổi, mù bẩm sinh, mồ côi cha mẹ từ nhỏ, sống trong căn chòi rách cuối xóm cùng bà ngoại già yếu. Ngày ngày, My lần mò ra bờ ruộng hái rau dại đổi gạo, đôi khi được hàng xóm thương cho bát cơm nguội.
Chiều hôm đó, mưa bất chợt đổ xuống. My đang sờ nắn từng bẹ rau thì nghe tiếng nước quẫy mạnh, tiếng kêu ú ớ rồi im bặt.
Không nghĩ nhiều, cô bé lật đật lao xuống ruộng – nơi sâu nhất vùng, dù không thấy gì, không biết bơi, và cũng không biết mình đang cứu ai.
Một lúc sau, người dân chạy tới thì thấy cô bé ôm chặt một người phụ nữ đang bất tỉnh giữa bùn lầy, tay bầm dập, người tím tái.
Người phụ nữ đó… chính là phú bà Vân – chủ một chuỗi bất động sản lớn nhất tỉnh.
Tin tức lan nhanh. Báo chí đến. Mọi người vỗ tay rần rần:
“Trời ơi, chắc phen này con bé được đổi đời rồi!”
“Chuyện cổ tích ngoài đời thật đó!”
Ba ngày sau, phú bà tỉnh lại trong bệnh viện tư cao cấp. Người đầu tiên vào thăm chính là bé My, được dìu bởi người hàng xóm. Cô bé chỉ mỉm cười:
“Cháu chỉ mong bà không sao.”
Phú bà nhìn đứa bé mù với ánh mắt lạnh băng. Rồi quay sang người nhà, buông đúng một câu:
“Cô bé này… chắc không tự cứu nổi mình, làm sao cứu được tôi?
Người nào đó dàn dựng rồi dựng chuyện thôi. Đừng nhắc tới nữa.”
Cả phòng sững sờ. Người dân lặng đi. Tin lan khắp xóm. Người ta đồn bà Vân lo sợ chuyện ơn nghĩa sẽ bị buộc phải “trả” nên giả vờ không nhớ gì, chối bỏ ơn cứu mạng.
My không khóc, chỉ ngơ ngác hỏi:
“Vậy là… cháu không cứu ai à?”
Bà ngoại già ôm lấy My, nói khẽ:
“Không sao, con gái à…
Mình không cứu bà ta để được gì. Mình cứu vì mình còn tim.”
Một tuần sau, bà Vân bất ngờ nhận tin:
Toàn bộ đoạn video từ camera xe dừng bên ruộng hôm đó được phát tán.
Rõ ràng hình ảnh My liều mình bò xuống, mò mẫm giữa nước, kéo bà lên bằng cả cơ thể bé nhỏ.
Cư dân mạng nổi giận, kêu gọi tẩy chay. Báo chí vạch trần.
Cú twist cuối cùng đến sau 2 tháng.
Một vị đại đức từ chùa lớn trong vùng đến thăm bé My, xin được nhận nuôi và tài trợ cô bé đi học, chữa mắt bằng công nghệ hiện đại ở nước ngoài.
Và trước ngày rời đi, My quay về đứng trước cổng nhà bà Vân. Cô bé không oán trách.
Chỉ đưa một gói bánh nếp – món bà từng nói thích ăn – và nói:
“Cháu xin lỗi nếu làm bà thấy phiền.
Nhưng lần đó, cháu thật sự không định cứu bà vì bà giàu hay nghèo.
Cháu chỉ nghe thấy tiếng kêu cứu.
Và… cháu vẫn còn nghe được tiếng người.”
- Nhận đường liên kết
- X
- Ứng dụng khác